(Tiếp theo kỳ trước)
QĐND - Kể từ năm
2009, lần đầu tiên Việt Nam
thực hiện chính sách bảo hiểm thất nghiệp. Đây là một cố gắng lớn của Việt Nam. Năm
2011, trong hoàn cảnh nền kinh tế thế giới gặp nhiều khó khăn, chi ngân sách Nhà
nước cho công tác an sinh xã hội ước vẫn tăng khoảng 20% và dư nợ tín dụng
ưu đãi thực hiện chính sách xã hội tăng khoảng 17% so với năm 2010; tỷ lệ hộ
nghèo giảm khoảng 1,5%. Chương trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông thôn mới
đang được triển khai có hiệu quả.
Trên lĩnh vực văn
hóa, quan điểm của Đảng Cộng sản Việt Nam
là: “Xây dựng nền văn hóa Việt Nam
tiên tiến, đậm đà bản sắc dân tộc… thống nhất trong đa dạng, thấm nhuần tinh
thần nhân văn, dân chủ, tiến bộ…”. Trong thời gian qua, Đảng và Nhà nước ta đã
có nhiều chính sách xây dựng đời sống văn hóa, như phát động các phong trào xây
dựng “Gia đình văn hóa”, “Làng, khu phố văn hóa”, điểm “Bưu điện-văn hóa”. Gần
đây đã xuất hiện điểm truy cập internet miễn phí của Đoàn thanh niên. Có thể
nói, hiện nay ở tất cả các địa phương (xã, huyện) đều có nhà văn hóa, trung tâm
văn hóa. Lễ hội được khôi phục trên toàn quốc, trong tất cả các dân tộc. Những
biểu hiện mê tín dị đoan, du nhập-“lai căng” đã bị dư luận lên án. Với những nỗ
lực lớn lao của Nhà nước và của nhân dân, Việt Nam đến nay đã có 11 di sản văn hóa
vật thể và phi vật thể được UNESCO ghi nhận là di sản văn hóa thế giới.
Quyền con người của
các nhóm xã hội dễ bị tổn thương, đã được Đảng và Nhà nước ta đặc biệt quan
tâm. Việt Nam
là quốc gia thứ hai trên thế giới và là quốc gia đầu tiên ở khu vực ký kết
“Công ước quốc tế về quyền trẻ em”. Khái niệm “quyền trẻ em” nay không còn xa
lạ đối với người dân. Đảng và Nhà nước đã có nhiều chính sách quan tâm đặc biệt
đến trẻ em, trong đó có chương trình khám, chữa bệnh miễn phí, các biện pháp
giảm tỷ lệ tử vong trẻ sơ sinh và suy dinh dưỡng. Việt Nam cũng đã tham gia các
“Công ước xóa bỏ tất cả các hình thức phân biệt đối xử với nữ giới”, “Công ước
quốc tế về quyền của người khuyết tật”…
Vai trò của phụ nữ
trong xã hội ngày càng được nâng cao. Hệ thống các cơ quan, thúc đẩy sự tiến bộ
của phụ nữ như Ủy ban Quốc gia vì sự tiến bộ của Phụ nữ được thiết lập và
phát triển ở tất cả các cấp trong toàn quốc. Tỷ lệ nữ là đại biểu Quốc hội đạt
25,76% (nhiệm kỳ 2007-2011), đứng thứ 4 ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương. Tuổi
thọ trung bình của phụ nữ là 73 trong khi nam giới là 70.
Chính sách nhất
quán của Nhà nước Việt Nam
trong vấn đề dân tộc là các dân tộc bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng giúp nhau
cùng tiến bộ.
Trong nhiều năm
qua, Nhà nước ta đã triển khai hai chương trình mục tiêu quốc gia là Chương
trình hỗ trợ đất sản xuất, đất ở, nhà ở (Chương trình 134) và Chương trình phát
triển kinh tế-xã hội ở các xã đặc biệt khó khăn (Chương trình 135) và Chương
trình phát triển kinh tế xã hội, thực hiện Nghị quyết 30a của Chính phủ
(30a/2008/NQ-CP ) hỗ trợ giảm nghèo nhanh và bền vững đối với 62 huyện nghèo.
Về cơ bản, Chương trình này cũng hướng vào vùng đồng bào dân tộc thiểu số.
Chính phủ Việt Nam
đã đề ra nhiều chính sách cụ thể như trợ cước, trợ giá, cho hộ dân tộc thiểu số
đặc biệt khó khăn vay vốn phát triển sản xuất, định canh, định cư, hỗ trợ một
số dân tộc thiểu số có số dân rất ít người, cấp miễn phí 18 loại báo, tạp chí
cho người dân ở vùng khó khăn. 100% số huyện và 95% xã đã có điện. Hiện na,
100% các xã có trường tiểu học, nhà mẫu giáo; 100% các huyện đều có trường
trung học phổ thông. Với những chính sách ưu tiên đặc biệt của Nhà nước và sự
nỗ lực của đồng bào ta, đời sống của đồng bào các dân tộc ít người đã được nâng
cao rõ rệt, khoảng cách vùng-miền đã được thu hẹp đáng kể.
Theo đề nghị của
Chính phủ, “Không gian văn hóa cồng chiêng Tây Nguyên”, di sản văn hóa vô giá
của đồng bào dân tộc thiểu số Tây Nguyên, đã được UNESCO công nhận là di sản
văn hóa phi vật thể của thế giới. Tiếng nói và chữ viết của các dân tộc thiểu
số đã và đang được chú ý bảo tồn và ngày càng được sử dụng phổ biến hơn.
Đài Truyền hình Việt Nam đã phát kênh VTV5 bằng 10 thứ
tiếng dân tộc; Đài Tiếng nói Việt Nam đã tăng thời lượng phát sóng và
sản xuất hơn 4000 chương trình đặc biệt phát bằng 13 thứ tiếng dân tộc, giúp
đồng bào dân tộc tiếp cận thông tin nhiều hơn.
Hiện nay,
Việt Nam
có hơn 5,2 triệu người tàn tật, chiếm 6,63% dân số. Chính sách, pháp luật
Việt Nam
xác định người khuyết tật được Nhà nước và xã hội trợ giúp. Quan điểm này phản
ánh quy định trong Hiến pháp 1992 và được cụ thể hóa trong một số bộ
luật. Việt Nam
là một trong những quốc gia đầu tiên trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương xây
dựng và triển khai “kế hoạch dài hạn về người khuyết tật” do UNESCAP đề xướng.
Việt Nam
cũng đã ký Công ước Quốc tế về Quyền của người khuyết tật và đã có Luật “Người
khuyết tật”.
Nhiều người khuyết
tật nặng, thương binh, bệnh binh, người bị di chứng chất độc da cam, trong đó
có trẻ em, được Nhà nước trợ cấp và nuôi dưỡng. Mạng lưới chăm sóc sức khỏe,
phục hồi chức năng cho người khuyết tật đã được thiết lập từ Trung ương đến cơ
sở. Trong 10 năm qua, hơn 300.000 người, trong đó có hàng chục nghìn trẻ
em được chỉnh hình phục hồi chức năng và cung cấp dụng cụ chỉnh hình miễn phí,
được cung cấp phương tiện trợ giúp như xe lăn, xe đẩy, hàng trăm nghìn người
khuyết tật được cấp thẻ bảo hiểm y tế.
Việt Nam đang xây
dựng mô hình giáo dục hòa nhập, chuyển đổi và thẩm định sách giáo khoa chữ
phẳng sang chữ nổi Braille, xây dựng hệ thống ngôn ngữ ký hiệu, thống nhất hệ
thống chữ cho người mù. Cho đến nay có khoảng 100 cơ sở hướng nghiệp dạy nghề
cho người khuyết tật và có khoảng 35.000 người khuyết tật được học nghề.
Đối với nhóm người
nhiễm HIV, quan điểm của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước ta là chống
kỳ thị và phân biệt đối xử, bảo đảm quyền của những người bị nhiễm HIV, đồng
thời giúp đỡ nhóm xã hội này vượt qua khó khăn để họ có thể lao động, học tập,
tái hòa nhập xã hội và có đóng góp cho xã hội.
Theo Báo cáo Phát
triển con người của Liên hợp quốc năm 2011, chỉ số phát triển con người (HDI)
của Việt Nam
ở mức trung bình, đứng thứ 128/187 nước. Báo cáo này còn cho thấy, trong 20 năm
qua, chỉ số phát triển con người của Việt Nam đã tăng thêm 37%.
Mục tiêu thiên niên
kỷ (MDGs) về cơ bản cũng là những mục tiêu về quyền con người. Năm 2010,
khi các quốc gia đã đi được hai phần ba chặng đường thực hiện các mục
tiêu thiên niên kỷ, thì Việt Nam đã "về đích" sớm đối với một số
mục tiêu như: Hoàn thành mục tiêu xóa bỏ tình trạng nghèo cùng cực; mục tiêu
phổ cập giáo dục tiểu học đã được Việt Nam hoàn thành vào năm 2000. Việt Nam
cũng đã cơ bản hoàn thành mục tiêu về bình đẳng giới và nâng cao vị thế cho phụ
nữ và đang nỗ lực thực hiện mục tiêu phòng, chống HIV/AIDS - bước đầu ngăn chặn
được sự lây lan HIV và đang ở trước “ngưỡng cửa” hoàn thành mục tiêu giảm tử
vong ở trẻ em.
Năm 2012 là năm kết
thúc nhiệm kỳ cũ và bầu cử các chức vụ quan trọng nhiệm kỳ mới ở nhiều quốc
gia, trong đó có bầu cử Tổng thống Hoa Kỳ. Các thế lực chống Việt Nam trong và
ngoài nước, đặc biệt là một số người trong nhóm cử tri gốc Việt ở Mỹ đã và đang
gây sức ép với cơ quan quyền lực, hành pháp và Tổng thống thông qua cái gọi là
“Dự luật nhân quyền Việt Nam 2012”, một Dự luật xuyên tạc tình hình nhân
quyền ở nước ta, vu cáo Nhà nước ta vi phạm dân chủ, nhân quyền. Những hành
động đó không chỉ trái với các nguyên tắc trong quan hệ quốc tế, đi ngược lại
xu hướng phát triển tốt đẹp trong quan hệ Việt Nam-Hoa Kỳ, đi ngược lại lợi ích
cơ bản của hai dân tộc mà còn trái với lương tri của nhân dân Mỹ.
Sau khi Ủy ban đối
ngoại Hạ viện Hoa kỳ thông qua cái gọi là “Dự luật nhân quyền Việt Nam 2012”,
Ngài Eni Faleomavaega, Hạ nghị sĩ-một cựu binh Mỹ tại Việt Nam đã lên tiếng bày
tỏ thái độ không đồng tình với Dự luật này. Ông nói: “Điều mà tôi không
đồng tình với Dự luật này là tại sao chúng tôi lại cứ coi Việt Nam như là một
nước duy nhất vi phạm nhân quyền. Quan điểm của tôi là Chính phủ Việt Nam đã nỗ lực
hết sức để đưa người dân thoát ra khỏi những vi phạm về nhân quyền đó, cũng như
đã cố gắng để giải quyết những vấn đề này. Tôi cho rằng, mọi chính phủ đều có
cùng một nỗ lực như vậy, nhưng chúng ta đã cố áp đặt một tiêu chuẩn kép đối với
Việt Nam.
Điều mà tôi muốn nói là tại sao chúng ta lại tách riêng Việt Nam và áp dụng
một tiêu chuẩn khác trong khi các chính phủ khác cũng có những vấn đề tương tự.
Chẳng lẽ là vì người Việt Nam
xấu xa? Chắc chắn là không. Tôi nhận thấy rằng, Chính phủ Việt Nam đã rất cố
gắng để khắc phục. Trong khi đó, chính ở Mỹ cũng có những vi phạm về nhân
quyền. Ở Mỹ cũng có vấn đề buôn người, giống như ở Việt Nam hay bất cứ
nước nào khác, từ châu Phi, châu Âu. Lập luận của tôi là "các vị đang áp
đặt một thứ tiêu chuẩn kép".
Còn nhớ, sau khi Bộ
Ngoại giao Mỹ đưa ra bản báo cáo hằng năm phê phán một số quốc gia trong việc
bảo đảm nhân quyền, ngày 27-2-2009, ông Brendan Brogan đã gửi thư công khai cho
Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton. Ông đã viết: Sau nhiều năm nghiên cứu tôi tin
rằng, sự thay đổi đó (gác lại vấn đề nhân quyền) sẽ rất có ích cho quan hệ Mỹ
và Việt Nam”.
Trong thư gửi Báo Sài Gòn Giải Phóng, ông viết: “Với tư cách là một công
dân Mỹ, tôi xin lỗi nếu như bản báo cáo thường niên đó dẫn đến những tình cảm
không hay. Tôi không phải là đại sứ nhưng tôi nghĩ rằng, đa số người Mỹ đã từng
nghiên cứu về Việt Nam và sống ở Việt Nam đều đồng ý rằng, bản báo cáo đó không
phản ánh trung thực đời sống thường nhật ở Việt Nam. Tôi cũng tin chắc phần lớn
người Mỹ nhận ra rằng, trong lĩnh vực nhân quyền ngay bản thân nước Mỹ cũng có
nhiều vấn đề và việc đưa ra những lời buộc tội các nước khác về vấn đề nhân
quyền được đánh giá như là hành động đạo đức giả”.
Cáo buộc Việt
Nam buôn người của nhóm nghị sĩ bảo trợ “Dự luật nhân quyền Việt Nam 2012” là
một sự vu cáo không thể chấp nhận đươc. Trên thực tế, Chính phủ Việt Nam đã và đang
nỗ lực hết sức mình, kiên quyết bằng mọi biện pháp để từng bước loại bỏ
tội phạm buôn người ra khỏi đời sống xã hội. Hiện nay, chống tội phạm này được
Chính phủ đặc biệt quan tâm, là một trong 30 chương trình quốc gia quan
trọng, cấp bách đối với Việt Nam, đồng thời là một trong 13 mục tiêu quốc gia
được cấp ngân sách đặc biệt, tương đương các mục tiêu khác như xóa đói giảm
nghèo và chống biến đổi khí hậu.
Ông Matthew
Friedman, người chịu trách nhiệm Dự án Liên hợp quốc về phòng, chống nạn
buôn người (UNIAP) Tiểu vùng sông Mê Kông cũng cho rằng, Chính phủ Việt Nam
“rất nghiêm túc” trong vấn đề này và đã dành nhiều thời gian nghiên cứu để hiểu
được vấn đề mà ông đánh giá là rất phức tạp.
Đơn cử như việc vừa
qua, từ ngày 1-3-2012 đến 7-3- 2012, Tòa án Nhân dân thành phố Hà Nội đã xét xử
và kết án 29 người trong một đường dây buôn người. Kẻ cầm đầu - Vũ Văn
Công, 28 tuổi đã bị kết án 26 năm tù. Ngoài ra, 28 người khác lĩnh án từ 22 năm
tù giam tới 10 tháng án treo..
Quyền con người là
thành quả phát triển lâu dài của lịch sử, là một giá trị của nền văn minh nhân
loại. Con đường duy nhất để phát triển những giá trị đó là không can thiệp vào
công việc nội bộ của các quốc gia; không chính trị hóa vấn đề nhân quyền; tôn
trọng vai trò, trách nhiệm của các quốc gia và đối thoại trên nguyên tắc tôn
trọng chủ quyền, lắng nghe lẫn nhau và hợp tác, giúp đỡ lẫn nhau trên những vấn
đề nhân quyền cụ thể một cách thiết thực.
Lệ
Chi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét