Theo
Tạp chí “Tri thức thế giới” của Bộ Ngoại giao Trung Quốc số 15, trong những năm
gần đây thực lực quân sự của Việt Nam đã được nâng lên một cách vững chắc, quân
số đông và tác phong ngoan cường, xét về sức chiến đấu và sức mạnh tổng hợp đều
đứng đầu các nước Đông Nam Á.
Thời
gian gần đây, Việt Nam có rất nhiều động thái ở Biển Đông: Vào cuối tháng 5
Việt Nam chỉ trích tàu cá Trung Quốc cắt cáp của tàu thăm dò dầu khí của họ ở
Biển Đông, dân chúng Việt Nam liên tục trong nhiều tuần biểu tình chống
Trung Quốc. Ngày 9/6, Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố phải bảo vệ
vùng biển và các đảo của Việt Nam bằng sức mạnh của toàn đảng, toàn quân và
toàn dân. Ngày 13/6, Hải quân Việt Nam hai lần tổ chức diễn tập bắn đạn thật ở
vùng Biển Đông, sau đó lại công bố lệnh huy động nhập ngũ. Ngày 15/7, Việt Nam
và Mỹ bắt đầu tổ chức diễn tập liên hợp trong một tuần ở vùng biển gần Đà Nẵng.
Để củng cố lợi ích đã có của mình ở Biển Đông, Việt Nam một mặt dựa vàosức mạnh
của ASEAN và cơ hội thuận lợi Mỹ “trở lại Đông Nam Á” để đẩy mạnh ASEAN hóa và
quốc tế hóa vấn đề Biển Đông, mặt khác cũng thiết thực tăng cường bố trí quân
sự và hiện đại hóa quân đội ở Biển Đông.
I, Thực lực quân sự
đứng đầu Đông Nam Á
Những
năm gần đây, thực lực quân sự của Việt Nam được nâng lên một cách vững chắc,
quân số đông và tác phong ngoan cường, xét về sức chiến đấu và sức mạnh tổng
hợp đều đứng đầu các nước Đông Nam Á.
Lực lượng
vũ trang của Việt Nam chủ yếu bao gồm quân đội nhân dân và dân quân tự vệ, còn
có cả cảnh sát biển và công an nhân dân. Quân đội nhân dân Việt Nam thành lập
năm 1944, lúc đầu chỉ có 34 người, gọi là “Đội tuyên truyền giải phóng quân”
Việt Nam, trải qua các cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ và giải phóng miền
Nam, đến nay quy mô và sức mạnh chiến đấu không ngừng lớn mạnh. Theo “Sách
Trắng Quốc phòng” công bố năm 2009 của Việt Nam, hiện nay lực lượng thường trực
của quân đội Việt Nam (bao gồm cả bộ đội chủ lực và bộ đội địa phương) có tổng
cộng 450 nghìn người, lực lượng dự bị khoảng 5 triệu người. Bộ đội chủ lực là
thành phần cốt cán của quân đội nhân dân Việt Nam , bao gồm lục quân, hải quân,
phòng không không quân, bộ đội biên phòng.
Lục
quân Việt Nam hiện chia thành 8 Quân khu, một số Quân đoàn, Sư đoàn bộ binh, Lữ
đoàn tăng thiết giáp, Lữ đoàn tác chiến đặc chủng, Lữ đoàn pháo binh dã chiến,
Sư đoàn công binh, Sư đoàn xây dựng kinh tế. Trang bị vũ khí chủ yếu gồm có 850
xe tăng chiến đấu chủ lực T-54/55, 300 xe tăng hạng nhẹ PT-76, 100 xe trinh sát
thiết giáp BRDM-1/2, 300 xe chiến đấu bộ binh BMP-1/2, 1.100 xe thiết giáp chở
quân BTR-40/50/60/152, khoảng 2.300 cỗ pháo kéo xe và một số dàn phóng tên lửa,
pháo cao xạ, pháo tự hành, tên lửa chống tăng và tên lửa đất đối không.
Hải
quân Việt Nam thành lập năm 1955, hiện biên chế thành 4 vùng hải quân ven biển,
trang bị chủ yếu gồm hai tàu ngầm mini mua của Bắc Triều Tiên năm 1977, 6 tàu
hộ vệ, 2 tàu hộ vệ hạng nhẹ “Cheetah”, 37 tàu tuần tra và một số tàu rà quét
thủy lôi, tàu đổ bộ và tàu tiếp tế hậu cần.
Phòng
không không quân Việt Nam thành lập năm 1963, được sáp nhập từ Bộ Tư lệnh phòng
không và Cục không quân, hiện được biên chế thành một số Sư đoàn phòng không và
Sư đoàn không quân, bên dưới có Trung đoàn máy bay tấn công, Trung đoàn máy bay
tiêm kích, Trung đoàn máy bay vận tải, Trung đoàn pháo cao xạ, Trung đoàn rađa.
Trang bị chủ yếu gồm có 140 máy bay MiG-21, 7 máy bay SU-27SK, 4 máy bay
SU-30MKK, 53 máy bay SU-22, 4 máy bay chống tàu ngầm Be –12, 26 trực thăng
chống tăng MiG-24, 10 trực thăng chống tàu ngầm Ka-28 và một số máy bay huấn
luyện, tên lửa không đối không, không đối đất, đất đối không.
Bộ
đội biên phòng Việt Nam thành lập năm 1959, có chức năng cơ bản là thực hiện
quản lý biên giới quốc gia, bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, bảo
vệ biên giới trên bộ, hải đảo, vùng biển và trật tự an ninh ở khu vực cửa khẩu
theo quy định của pháp luật Việt Nam và thông lệ quốc tế.
Ngoài
quân đội nhân dân, dân quân tự vệ Việt Nam cũng là bộ phận cấu thành chủ yếu
của lực lượng vũ trang Việt Nam. Dân quân tự vệ là lực lượng vũ trang quần
chúng vẫn ở vị trí sản xuất và công tác, thời bình là lực lượng lao động sản
xuất chính, thời chiến là lực lượng chiến lược của chiến tranh nhân dân. Dân
quân tự vệ chủ yếu thuộc các loại hình bộ binh, phòng không, pháo binh, công
binh, trinh sát, giao thông, phòng chống hóa học, điều trị y tế và dân quân tự
vệ trên biển, trong đó dân quân tự vệ trên biển mới được thành lập từ năm 2009
nhằm đối phó với những đe dọa an ninh trên biển.
Việt
Nam còn có lực lượng cảnh sát biển, thành lập năm 1998. Vì thế, Việt Nam hiện
nay có ba bộ phận lực lượng vũ trang trên biển là hải quân, cảnh sát biển và
dân quân tự vệ biển, cho thấy Việt Nam hết sức coi trọng an ninh trên
biển.
II, Chú trọng Biển Đông,
đẩy nhanh hiện đại hóa hải quân không quân
Từ
đầu những năm 90 của thế kỷ trước, Việt Nam đã bắt đầu tiến trình hiện đại hóa
quân đội. Sau sự kiện khủng bố ngày 11/9, nhất là từ khi Mỹ phát động cuộc
chiến tranh cục bộ kỹ thuật cao đối với Irắc, Việt Nam đã ý thức được rằng hình
thái chiến tranh trong tương lai sẽ có thay đổi to lớn, vũ khí trang bị truyền
thống và dạng thức tác chiến truyền thống đã không thể thích hợp với yêu cầu
chiến tranh trong tương lai.
Mục
tiêu tổng thể trong xây dựng quân đội của Việt Nam là “Cách mạng hóa, chính quy
hóa, tinh nhuệ hóa và từng bước hiện đại hóa”. Vì thế Việt Nam đã mở rộng chi
phí quốc phòng, từ chỗ chú trọng xây dựng quy mô chuyển sang xây dựng chất
lượng quân đội, chú trọng nguyên tắc phát triển phối hợp giữa các quân binh
chủng và ưu tiên phát triển hải quân - không quân, đồng thời tiếp tục tăng
cường xây dựng lực lượng dự bị như dân quân tự vệ.
Bước
vào thế kỷ mới, Việt Nam đặc biệt chú trọng ảnh hưởng của tranh chấp chủ quyền
và lợi ích biển ở Biển Đông đối với an ninh quốc gia. Sau Đại hội lần thứ 9
Đảng Cộng sản Việt Nam, Việt Nam bắt đầu thực hiện phương châm chiến lược “thu
hẹp lục quân mở rộng hải quân”, coi việc bảo vệ lãnh thổ trên biển và tài
nguyên biển là trọng tâm của chiến lược quân sự mới, tăng cường một cách có
trọng điểm khu vực ven biển miền Trung Nam Bộ và bố trí binh lực ở các đảo mà
Việt Nam đã chiếm, làm nổi bật nhiệm vụ xây dựng hải quân và không quân.
Năm 2001, Việt Nam đã cho ra đời “Kế hoạch hiện đại hóa lực lượng vũ trang thế
kỷ mới”, đề xuất thay đổi toàn diện vũ khí trang thiết bị của ba quân chủng lục
quân, hải quân và không quân, trọng tâm là ưu tiên đảm bảo hiện đại hóa phòng
không không quân và hải quân, đồng thời lắp đặt các loại trang thiết bị cảnh
báo, trinh sát, chỉ huy, cơ động và đảm bảo cung cấp hậu cần. “Sách Trắng Quốc
phòng” năm 2009 của Việt Nam cũng nhiều lần nhấn mạnh phải xây dựng quân đội
hiện đại hóa có trang bị vũ khí tiên tiến, trong khi tự nghiên cứu chế tạo,
liên hợp sản xuất trang thiết bị, đồng thời mua sắm khối lượng lớn vũ khí trang
thiết bị tiên tiến của nước ngoài, nâng cao tính năng vũ khí trang thiết bị của
bản thân, trong đó mua sắm vũ khí trang thiết bị cho hải quân và phòng không
không quân đã chiếm tỉ lệ rất lớn.
Cuối
năm 2003, Việt Nam đã đặt mua của Nga 4 máy bay chiến đấu SU-30MK đa tính năng.
Đồng thời không quân Việt Nam đã hợp tác với Ixraen và Nga cải tiến hệ thống
rađa của máy bay MiG-21, lắp đặt trên máy bay thiết bị trinh sát chụp ảnh ban
đêm. Năm 2005, Việt Nam lại đặt mua hệ thống tên lửa phòng không S-300PMU1
trang bị cho một số đại đội pháo binh. Không quân Việt Nam còn mua máy phản lực
huấn luyện L-39C/máy bay tấn công hạng nhẹ của Séc, nhập khẩu một bộ phận máy
bay luấn luyện KT-1, T-50 của Hàn Quốc và Ba Lan. Tháng 3/2005, Việt Nam và Ba
Lan đã ký Hiệp định mua vũ khí trị giá 150 triệu USD, mua 12 chiếc máy bay tuần
tra trên biển M-28, 4 máy bay trực thăng cứu hộ trên biển W-3RM và 8 hệ thống
trinh sát trên biển MSC-400 của Ba Lan. Năm 2009, Việt Nam lại ký hiệp định với
Nga, mua của Nga 12 máy bay chiến đấu đa chức năng SU-30MK2.
Để
thích ứng với yêu cầu đặt ra trong tương lai, Hải quân Việt Nam đã có kế hoạch
phát triển ngắn hạn, trung hạn và dài hạn, hy vọng đến trước năm 2015 sẽ hoàn
thành đổi mới trang thiết bị, để hải quân Việt Nam trở thành một lực lượng hải
quân trên biển hiện đại có đầy đủ các binh chủng, có khả năng tác chiến cơ động
và khả năng tấn công hỏa lực tầm xa tương đối mạnh, đến trước năm 2050 sẽ hình
thành một lực lượng tác chiến đa chiều độc lập ở biển xa. Từ năm 1995 đến nay,
Hải quân Việt Nam đã lần lượt đặt mua hơn 10 chiếc tàu chiến mang tên lửa có
tên “Poisonous spider” của Nga, 12 chiếc tàu tuần tra của Thụy Điển, 2 tàu ngầm
mini của Bắc Triều Tiên. Sau năm 2000, Việt Nam bắt đầu mua tàu mặt nước cỡ lớn
của nước ngoài. Năm 2003, Việt Nam đã ký hiệp định trị giá 120 triệu USD với
Nga, có kế hoạch mua của Nga 12 chiếc tàu chiến tốc độ cao mang tên lửa có tên
“Lightning”. Việt Nam còn mua các loại tàu tấn công/tuần tra tốc độ cao của Hàn
Quốc có các tên “Dolphin”/ “Wildcat”; mua của Ba Lan 4 tàu hộ vệ hạng nhẹ
“Miners”, 1 tàu huấn luyện “Nick Ward”, 8 tàu tuần tra bờ biển “Pilica”, và một
tàu tuần tra cỡ lớn “Aubrey Lutz” đã cải tiến. Năm 2007, Việt Nam lại mua của
Nga 2 tàu hộ vệ “Cheetah” và một hệ thống tên lửa chống hạm trên bờ mới nhất để
lắp ráp tên lửa hành trình chống hạm có tốc độ siêu âm "Ruby". Để
khắc phục những bất cập về năng lực tác chiến dưới nước, năm 2009, Việt Nam đã
ký một hợp đồng lớn với Nga, mua 6 chiếc tàu tàu ngầm lớp “KILO” chạy bằng động
cơ diezen trị giá 1,8 tỉ USD, đồng thời chuẩn bị thành lập lực lượng tàu ngầm.
III, Tăng cường hợp tác
quân sự với Mỹ-Ấn Độ là có ý đồ ở Biển Đông
Trong
tiến trình thúc đẩy hiện đại hóa quân đội, Việt Nam có một biện pháp quan trọng
là tích cực tăng cường quan hệ quân sự với các nước, trong đó hợp tác quân sự
giữa Việt Nam với Mỹ và Ấn Độ là đặc biệt đáng quan tâm, vì đây cũng là một bộ
phận của chiến lược quốc tế hóa vấn đề Biển Đông của Việt Nam, được thể hiện ở
ý đồ “liên Mỹ”, “liên Ấn” để kiềm chế Trung Quốc.
Tháng
3/2000, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lúc đó là Cohen đi thăm Việt Nam, trở thành Bộ
trưởng Quốc phòng Mỹ đầu tiên đến thăm Việt Nam sau 25 năm kết thúc Chiến tranh
Việt Nam, đánh dấu việc khởi động quan hệ quân sự Việt-Mỹ. Trong nhiệm kỳ của
Tổng thống Bush (con), Mỹ đã mở rộng giao lưu quân sự với Việt Nam, các chuyến
thăm cấp cao giữa hai bên diễn ra liên tục, tàu quân sự hai nước thường xuyên
đi thăm lẫn nhau, lại còn đi đến hiệp định hợp tác trong các lĩnh vực đào tạo
ngoại ngữ, y học quân sự... Sau khi Obama lên nắm quyền, quan hệ quân sự
Việt-Mỹ tiến thêm một bước mật thiết hơn. Năm 2010, Mỹ và Việt Nam lần đầu tiên
tổ chức giao lưu phòng vệ cấp thứ trưởng quốc phòng, tàu sân bay USS George
Washington và tàu khu trục mang tên lửa USS John S. McCain của Mỹ đến thăm Việt
Nam cập cảng Đà Nẵng. Việt Nam còn diễn tập quân sự chung với Mỹ ở Biển Đông.
Ngoài hy vọng được Mỹ viện trợ quân sự và đẩy nhanh hiện đại hóa quân sự, việc
Việt Nam tăng cường quan hệ quân sự với Mỹ còn có một nguyên nhân rất quan
trọng khác là kéo Mỹ vào, làm tăng thêm sức nặng đối đầu với Trung Quốc, quốc
tế hóa vấn đề Biển Đông trong bối cảnh tranh chấp Biển Đông ngày một nổi lên rõ
hơn.
Những
năm gần đây, hợp tác quân sự giữa Việt Nam và Ấn Độ cũng không ngừng mở rộng.
Tháng 3/2000, Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ Fernandez đi thăm Việt Nam, ký “Hiệp
định hợp tác phòng vệ” giữa hai nước, quyết định tăng cường hợp tác trong các
lĩnh vực trao đổi tình báo, đóng tàu hải quân, chống cướp biển. Để thực hiện
các nội dung hữu quan, tháng 10 năm đó hai nước còn tổ chức diễn tập quân sự
chung ở Biển Đông. Ngoài ra, hợp tác giữa Việt Nam và Ấn Độ về kỹ thuật công
nghiệp quân sự cũng không ngừng gia tăng. Nhà máy công nghiệp quân sự Nasik của
Ấn Độ đã giúp Việt Nam cải tiến khoảng 200 máy bay chiến đấu MiG-21 đang trong
chế độ quân dịch. Ấn Độ còn quyết định cung cấp cho Việt Nam các bộ linh kiện
dùng để kiểm tra sửa chữa máy bay chiến đấu MiG và nâng cấp máy bay chiến đấu
SU-27. Cung cách Việt Nam tăng cường quan hệ quân sự với Mỹ và Ấn Độ, lôi kéo
các nước lớn can thiệp tranh chấp trong vấn đề Biển Đông sẽ khiến cho vấn đề
Biển Đông phức tạp thêm một bước./.
Theo Tạp chí
“Tri thức thế giới” (Trung Quốc)
Hương Trà
(gt)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét