Ngày
07-01-2016, trên các trang mạng phản động, Huy Đức có bài viết: Căm-phu-chia,
ngày 07-01. Nội dung chủ yếu của bài viết là nói lên “sự thật”, minh chứng cho
việc “Việt Nam
xâm lược Cam-pu-chia năm 1979”! Trong bài viết, Huy Đức đã “phỏng vấn” một
người đã có “30 năm ở Cam-pu-chia” rằng: “Anh đã nghe người CPC nào gọi Quân
tình nguyện VN là ‘bộ đội nhà phật’ chưa?” và được anh này trả lời: “Tôi chưa
được nghe trực tiếp bao giờ”(!) Huy Đức còn nhấn mạnh: “Nhiều cựu binh, đặc
biệt là tướng lĩnh của VN vẫn nói câu đó và họ cho rằng họ nghe câu đó từ những
người dân mà mình đã gặp. Với hơn 3 năm làm chuyên gia quân sự ở Căm-pu-chia,
nói tiếng Căm-pi-chia, sống với người Cawmpu-chia…, tôi biết có không ít “chính
trị viên” đã soạn cho người Căm-pu-chia những lời thơm tho để ca ngợi Việt Nam. Cũng không
ít kẻ nịnh bợ từng có vài lời đãi bôi. Vấn đề là ta không thể biết có bao nhiêu
người dân Cam-pu-chia thực sự nghĩ như những lời được mớm…”. Rồi đi đến kết
luận: “… đó là điều chúng ta biết chắc,…”(!)
Cần
phải khẳng định ngay rằng đây là một sự xuyên tạc lịch sử, bóp méo sự thật,
nhằm mục đích hạ thấp vai trò của Quân đội nhân dân Việt Nam, thắng lợi to lớn
có ý nghĩa lịch sử của quân và dân Căm-pu-chia ngày 07-01-1979 và vu cáo Việt
Nam xâm lược Căm-pu-chia, chia rẽ tình hữu nghị, đoàn kết chiến đấu của Đảng và
nhân dân hai nước: Việt Nam
- Cam-pu-chia. Những kẻ táng tận lượng tâm mới làm việc đó.
Lịch sử còn đó, ngày 23-12-1978, Quân đội nhân dân
Việt Nam đã mở cuộc phản công chiến lược đập tan cuộc tiến công xâm lược hòng
đánh chiếm thị xã Tây Ninh của Pôn Pốt. Và sau đó, cùng với các lực lượng vũ
trang của Mặt trận đoàn kết cứu nước Cam-pu-chia (mới xây dựng), đánh tan lực
lượng quân sự và xóa bỏ chế độ diệt chủng Pôn Pốt. Các chiến sĩ tình nguyện
Việt Nam được người dân Căm-phu-chia đón tiếp bằng sự vui mừng không kể xiết:
“Những người già ở tỉnh Bát-tam-boong nói với tôi: Chúng tôi theo đạo Phật,
chúng tôi ngày đêm cầu trời khấn Phật cứu giúp, nhưng ngày này qua ngày khác
không thấy ai đến. Chúng tôi nghĩ trên cõi đời này chỉ có Việt Nam có thể cứu
chúng tôi. Quả nhiên bộ đội Việt Nam đã đến”, Trung tướng Lê Hai, nguyên Phó
chủ nhiệm Tổng cục Chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam, nguyên Phó tư lệnh
Quân tình nguyện Việt Nam tại Cam-pu-chia kể lại như vậy. Còn theo Đại Tăng
thống Tép Vông, Ông gặp bộ đội tình
nguyện Việt Nam
lần đầu tiên vào ngày 10-01-1979 và khẳng định: “Đây là cuộc gặp hết sức xúc
động trong đời nhà sư Tép Vông. Khi đó có người cho biết tôi là người đi tu bị
Pôn Pốt cho hoàn tục và giam lỏng nên bộ đội tình nguyện Việt Nam cho người
đưa nhà sư từ làng về chùa. Lúc đó trong thâm tâm, tôi nghĩ rằng mình như là
sống lại một lần nữa”; “Tôi xin chắp tay lạy, khấn vái các vật linh thiêng trên
đời này để đội quân nhà Phật được tồn tại vĩnh viễn hàng ngàn năm, hàng vạn
năm”. Như vậy danh hiệu “đội quân nhà Phật” là do tự người dân Căm-pu-chia do
yêu mến Quân tình nguyện Việt Nam
mà đặt cho.
Cần khẳng định rằng, sự thắng lợi của Quân tình
nguyện Việt Nam và Mặt trận đoàn kết cứu nước Căm-pu-chia sẽ không đạt được nhanh
gọn, nếu không nhờ sự đồng lòng của nhân dân Cam-pu-chia. Không có sự ủng hộ
của nhân dân Cam-pu-chia, không thể có tốc độ kỳ diệu, đánh tan lực lượng quân
sự hơn 21 sư đoàn quân Pôn Pốt trong vòng chưa đầy 01 tháng. Sau khi vào Phnôm
Pênh, đến Kô-kông và Prết Vi-hia,… giúp bạn bước đầu hồi sinh dân tộc, quân
tình nguyện Việt Nam
chỉ mong sớm được trở về. Bởi lẽ, dân tộc Việt Nam, là một dân tộc luôn hòa hiếu,
tắt muôn đời chiến tranh, sống trong cuộc sống hòa bình, ấm no, hạnh phục.
Tuy nhiên, được các thế lực phản động quốc tế tiếp
tục hà hơi trong chiến lược “Đất Thánh, Tay người”, Pôn Pốt bắt đầu phản kích,
tăng cường tổ chức khủng bố nhân dân cả về quy mô, cường độ và không tư một thủ
đoạn đề hèn nào. Nguy cơ chế độ diệt chủng quay trở lại,hằng ngày đè nặng lên
tâm trí nhân dân Căm-pu-chia, đặt họ trước những lo âu và sợ hãi mới. Đại Tăng
thống Tép Vông hồi tưởng: “Khi chế độ Pôn Pốt bị đánh đổ, nhà sư vui mừng vì
lại có cơ hội tiếp tục được tu hành, phát triển Phật giáo. Tuy nhiên, trong
lòng tôi cũng muốn trước khi vào chùa bắt đầu tu, khôi phục lại nền Phật giáo
Căm-pu-chia thì phải xem tình hình bọn Pôn Pốt thế nào. Chính vì vậy, tôi mới
đề nghị với chính quyền hay khoan cho vào tu để nghiên cứu, tìm hiểu bọn Pôn
Pốt còn quay trở lại hay không. Sau đó, Xam-đếch Chia Xim có gặp tôi và bảo đảm
rằng, Quân tình nguyện Việt Nam
không cho phép quân Pôn Pốt quay trở lại lần thứ 2. Lúc đó, tôi mới quyết định
là tu hành trở lại vào ngày 19-9-1979”. Sau khi chế độ Pôn Pốt bị lật đổ, Căm-pu-chia
đã tổ chức Tổng tuyển cử bầu ra Quốc hội. Nhà nước Cộng hòa nhân dân Căm-pu-chia
được thành lập. Nhưng rõ ràng, nhân dân Cam-pu-chia, sau họa diệt chủng thảm
khốc chưa thể tự bảo vệ được trước một cuộc phản công mới của Pôn Pốt. Ngày đó,
đất nước Cam-pu-chia dưới chế độ do Pôn Pốt cai trị trở nên hết sức tan hoang,
kiệt quệ về nhiều mặt. Thậm chí, nhân dân không còn một chiếc bát tử tế để
dùng, lấy vỏ quả dừa để làm bát”. Sự tâm sự của Đại Tăng thống cho ta thấy hết
nỗi khốn khổ cùng cực của nhân dân Căm-pu-chia và sự kỳ vọng của họ vào “đội
quân nhà Phật”-Quân tình nguyện Việt Nam. Trước tình hình đó, Chính phủ
Cộng hòa Nhân dân Cam-pu-chia đã chính thức đề nghị Chính phủ Việt Nam để Quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam ở lại giúp
Cam-pu-chia. Với tinh thần “giúp bạn là tự giúp mình”, tinh thần quốc tế cao
cả, để đập tắt muôn đời chiến tranh, Quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam ở lại giúp
bạn. Được sự giúp đỡ Quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam, đất nước Căm-pu-chia
đã từng bước hồi sinh, có sự phát triển lớn mạnh về mọi mặt, đủ khả năng tự đảm
đương được nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc cũng như xây dựng phát triển đất nước phồn
vinh, thịnh vượng. Ngày 26-9-1989, Quân Tình nguyện Việt Nam rút về nước
sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Trong quá trình đó, cán bộ, chiến sĩ, Quân Tình
nguyện Việt Nam luôn nêu cao tinh thần tôn trọng độc lập chủ quyền của
bạn, không áp đặt và không làm thay, quyết tâm làm cho bè lũ Pôn Pốt tiếp
tục suy tàn đến mức bạn có thể tự đối phó được; xây dựng lực lượng vũ trang, hệ
thống Đảng, chính quyền, các đoàn thể quần chúng; khôi phục quan hệ đoàn kết
Việt Nam- Căm-pu-chia, đưa liên minh đoàn kết, chiến đấu Việt Nam- Căm-pu-chia lên bước phát triển mới. Đồng thời, trực tiếp
tham gia tổ chức lại cuộc sống cho nhân dân. Nhiều loại giống cây trồng, vật
nuôi, thậm chí là những công cụ lao động thô sơ nhất như cái cuốc, cái cày, con
trâu… đều được đưa từ Việt Nam
sang để giúp bạn. Xam-đếch Hêng Xom-rin kể: “Sau chiến thắng ngày 07-1-1979,
Việt Nam vừa giúp nhân dân Căm-pu-chia đào tạo nguồn nhân lực giúp xây dựng và
củng cố chính quyền các cấp, vừa giúp chống Pôn Pốt quay trở lại”. Khi chính
quyền và lực lượng vũ trang bạn đã lớn mạnh, Việt Nam đã rút dần Quân tình
nguyện và chuyên gia và cho đến ngày 26-9-1989 thì hoàn toàn rút về nước và mặc
dù Pôn Pốt mở cuộc phản công nhưng tự bạn đánh bại địch. Chính vì vậy, bè lũ
Pôn Pốt buộc phải chấp nhận ngừng bắn và đi đến một giải pháp chính trị. Điều
này đánh dấu sự trưởng thành của bạn và cũng chính là thắng lợi của việc Việt Nam trong thực
hiện nghĩa vụ quốc tế giúp bạn.
Khoảng thời gian 10 năm giúp bạn đầy vinh quang
nhưng cũng nhiều gian khó, bất chấp nhiều âm mưu chia rẽ, cán bộ, chiến sĩ,
chuyên gia Việt Nam được nhân dân Cam-pu-chia thương yêu coi như con em vì sự
giúp đỡ vô tư, trong sáng và luôn giữ nghiêm kỷ luật, gọi là “đội quân nhà
Phật”.
Thế nhưng, có những kẻ xuyên tạc lịch sử, đánh tráo
giá trị, cho rằng việc Việt Nam
giúp nhân dân Cam-pu-chia là “đưa quân sang xâm lược”. Huy Đức là một kẻ như
thế. Thực tiễn đã chứng minh: Xóa bỏ chế độ diệt chủng Pôn Pốt, bảo vệ chủ
quyền đất nước, giúp dân tộc Cam-pu-chia hồi sinh, là sự nghiệp quốc tế cao cả
của nhân dân Việt Nam, đóng góp quan trọng cho sự tiến bộ của loài người.
Thủ tướng Cam-pu-chia Hun Xen từng phẫn nộ nói:
“Lúc đó trên thế giới không nước nào giúp Căm-pu-chia, mà chỉ có lực lượng vũ trang
và nhân dân Việt Nam đã giúp Căm-pu-chia thoát khỏi họa diệt chủng và ngăn chặn
chế độ Pôn Pốt quay trở lại. Khi chúng tôi vững mạnh, Việt Nam đã rút
quân. Kể từ năm 1989 cho đến nay, không có sự hiện diện của quân đội Việt Nam tại Căm-pu-chia.
Tôi hoàn toàn không thể chấp nhận việc coi Việt Nam giúp Căm-pu-chia là hành động
xâm lược. Tôi đặt câu hỏi thế này: Tại sao khi chúng tôi, một dân tộc sắp chết
lại không được nhờ quân đội Việt Nam giúp đỡ?”. Theo Ông, việc Tòa
án đặc biệt của Liên hợp quốc xét xử tội ác Khơ Me Đỏ được thiết lập đồng nghĩa
với chân lý thuộc về bộ đội tình nguyện Việt Nam giúp Căm-pu-chia. Đại tăng
thống Tép Vông cũng khẳng định, không bao giờ có chuyện Việt Nam xâm lược Căm-pu-chia: “Nếu Việt Nam vào Căm-pu-chia
vì mưu mô ác độc thì chúng tôi không có thành quả như ngày hôm nay. Những người
cho rằng Việt Nam
xấu, người đó mới là xấu”, Đại tăng thống Tép Vông nhấn mạnh.
Đó là sự thật lịch
sử. Táng taank lương tâm, Huy Đức đã xuyên tạc lịch sử với mục đích xấu. Ngạn
ngữ có câu: ai bắn vào lịch sử bằng súng lục, nhất định sẽ nhận được một phát
đại bác ở tương lai. Trong trường hợp này là Huy Đức.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét