* tác giả Phạm Nam
Đất nước này có ngộ
quá không em
Hỏi mà chi anh lại
thấy mình ngớ ngẩn
Mấy chục năm cùng
biết bao đồng đội
Nếm mật nằm gai lăn
lộn mọi chiến trường
Hơn 40 năm nay về
lại đời thường
Anh vẫn thấy đất
nước mình đẹp lắm
Đất nước mình có
ngộ quá không em
Già thì ngồi chửi
đời, trẻ café chém gió
Nằm đắp chăn hô hào
giặc Tàu kia cướp biển
Chỉ muốn mượn máu
người để giành lại Biển đông
“Đất nước này có
ngộ quá không Anh”
Nghe em hỏi mà lòng
anh quặn thắt
Em em ơi! lớp trẻ
như em còn đó
Cả chục năm trời mẹ
cha cho ăn học
Muốn con cháu lớn
khôn mà có chịu lớn đâu em
Sáng café cùng bạn
bè chiến hữu
Chiều lại cùng
chiến hữu ngất ngây say
Tối và đêm thành
anh hùng bàn phím
Và cũng như em, em
ơi cho anh hỏi
Đất nước này rồi sẽ
về đâu
Nếu một lần nữa dù
anh không muốn thế
Tổ quốc mình lại có
họa ngoại xâm
Những người như em,
những anh hùng bàn phím
Có dám ra chiến
trường cầm súng
Hay lại cũng những
bậc làm cha làm chú
Một lần nữa phải
lên đường để giữ lấy biên cương
Dẫu vẫn biết đất
nước này còn bộn bề gian khó
Còn đói nghèo còn
đầy những bất công
Còn oan sai, còn
đầy lũ quan tham
Nhưng anh tin anh
vẫn tin em ạ
Rồi một ngày ta
phải quét sạch chúng đi thôi
Đất nước mình lại
vẫn đẹp tươi
Để biển Thiên Cầm
của quê em đó
Vẫn những con sóng
xanh kia dào dạt vỗ bờ
Và thuyền lại cập
bờ với đầy ắp tôm cá
Để những anh, những
em không còn hỏi nữa
Đất nước mình có
ngộ quá không Anh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét