Nhiều
khi suy ngẫm thấy thật lạ, khi mà mọi người phải ngày đêm tất bật, vất vả làm
ăn, lo toan cuộc sống thì lại có những kẻ ăn không ngồi dồi sinh ra lắm chuyện.
Các cụ nói cấm có sai “Nhàn cư vi bất thiện”, rảnh rỗi quá sinh ra lắm chuyện,
túm 5 tụm 3 bàn tán chuyện làng trên, xóm dưới rồi đến chuyện huyện, tỉnh,
trung ương, thậm chí còn bàn cả những chuyện quốc gia đại sự; chưa hết, còn
bình phẩm, mỉa mai, ghen ghét, đố kị…. chuyện lớn chuyện bé đủ cả. Nào là soi
mói, xuy xét mọi người xung quanh, bàn tán, bình phẩm về chuyện đời tư của người
khác, rồi chuyện cô này ăn diện, anh kia giàu có đi ô tô xịn, ông nọ làm quan
huyện nên lắm tiền nhiều của… Có hôm đi làm về, ngang qua khu tập thể, đã thấy
mấy bà, mấy ông “rảnh rỗi” ngồi xì xầm, chỉ trỏ rồi lại cười khúc khích. Tôi biết,
kiểu gì mình cũng ít nhiều bị là “đối tượng” để các bà, các ông mang ra cân đo
đong đếm. Vốn là người chúa ghét kiểu ngồi lê đôi mách, nhưng thiết nghĩ mình còn
phải lo làm ăn, miễn sao sống tốt, chấp hành đúng pháp luật nên không thèm chấp
những kẻ “rỗi hơi”.
Mấy ngày nay thấy có một số người
“rỗi hơi” bàn tán về cái Nghị định 120/2017 của Chính phủ
“Quy định chi tiết một số điều của Luật thi hành tạm giữ, tạm giam”, lại nhân
đọc bài
Tà
phủ cộng sản đổi một mạng người bằng 100 đến 200kg gạo tẻ của CTV Danlambao, xin có vài điều với bạn đọc.
Trước
hết phải nói rằng, có Nghị định này thì việc áp dụng thực hiện các chế độ ăn, mặc, chăm sóc y tế đối với người bị tạm giữ, tạm
giam; kinh phí bảo đảm thực hiện chế độ đối với người bị tạm giữ, tạm giam;
kinh phí bảo đảm chăm sóc, nuôi dưỡng đối với trẻ em dưới 36 tháng tuổi ở cùng mẹ trong cơ sở giam giữ và việc thăm gặp, tiếp xúc lãnh sự đối với người bị tạm giữ,
tạm giam là người nước ngoài dễ dàng hơn rất nhiều, vì Nghị định đã quy định,
hướng dẫn chi tiết từng mức, từng loại cụ thể.
Thứ hai, việc tính
các loại chi phí quy ra số kilogam gạo tẻ đơn giản chỉ là lấy một “vật ngang
giá chung” quy đổi ra tiền để cấp kinh phí, trong Nghị định cũng nêu rõ “Định
mức trên do Nhà nước cấp và quy ra tiền theo thời giá thị trường ở địa phương
nơi có cơ sở giam giữ”, hoàn toàn không phải quy đổi như vậy để cấp
gạo cho các cơ sở tạm giam, tạm giữ như lời CTV đã nói “Giá trị một sinh mạng chỉ được đổi bằng 100kg đến 200kg gạo tẻ
loại trung bình. Phải chăng cộng sản muốn chứng tỏ Việt Nam là một đất
nước nông nghiệp với sản lượng gạo xuất khẩu đứng nhất nhì thế giới nhưng hiện
tại vẫn tồn dư quá nhiều... Vì thế không thể lấy tiền để lo chi phí cho việc
tạm giam, tạm giữ… mai táng những người chẳng may vướng vòng lao lý mà “tự tử”
trong đồn côn an hay nhà tù cộng sản”.
Lẽ tất nhiên sẽ có người thắc mắc là tại sao
không quy định luôn mức tiền cho từng khoản chi phí mà lại quy đổi ra gạo tẻ? Theo
tôi, việc quy đổi ra gạo tẻ cũng có lí lẽ riêng và cũng có thuận tiện riêng, việc
căn cứ vào giá gạo trên thị trường tại thời điểm đó để quy đổi và cấp kinh phí là
phù hợp, vừa đảm bảo được chế độ, vừa thích ứng với sự biến động của thị trường.
Nếu quy định cứng thành mức tiền chung, thì sẽ khó khăn, thiệt thòi khi giá cả
các mặt hàng lên xuống thất thường.
Thứ 3, những người bị tạm giam là bị can, bị cáo về tội đặc biệt nghiêm trọng, tội rất
nghiêm trọng hoặc phạm tội ít nghiêm trọng tuy nhiên nhân thân không tốt, đã có
tiền án tiền sự hoặc có dấu hiệu bỏ trốn.; người bị tạm giữ là những
người bị giữ trong trường hợp khẩn
cấp, người bị bắt trong trường hợp phạm tội quả tang, người phạm tội tự thú,
đầu thú hoặc đối với người bị bắt theo quyết định truy nã. Như vậy người bị tam
giam, tạm giữ là những người đã thực hiện hành vi có dấu hiệu tội phạm. Nhưng
khi bị tạm giữ, tạm giam vẫn được đảm bảo đầy đủ các chế độ ăn, mặc, chăm sóc y
tế. Đối với người bị tạm giữ, tạm giam là phụ nữ có
thai hoặc đang nuôi con dưới 36 tháng tuổi ngoài việc được hưởng định mức
ăn như người bị tạm giữ, tạm giam khác còn được ăn tăng thêm 30% định
lượng về thịt, cá. Người bị tạm giữ, tạm giam sinh con được thanh toán viện phí
và bồi dưỡng bằng hiện vật trị giá tương đương 30 kg gạo tẻ. Trẻ em dưới 36 tháng
tuổi ở cùng mẹ trong cơ sở giam giữ, ngoài việc đảm bảo ăn theo định mức chung còn được tăng thêm 30% thịt, cá, được hoán đổi
phù hợp với nhu cầu của trẻ; được cấp thẻ bảo hiểm y tế theo quy định của Luật bảo hiểm y tế năm 2008 (sửa đổi, bổ sung năm
2014); được bảo đảm các quyền cơ bản của trẻ em theo quy định của Luật trẻ em
năm 2016. Ngày Quốc tế
thiếu nhi, ngày tết Trung thu được hưởng chế độ ăn gấp 02 lần ngày thường, Mỗi
tháng được cấp sữa và đồ dùng sinh hoạt cần thiết trị giá tương đương 20 kg gạo
tẻ loại trung bình/01 trẻ em;
được chăm sóc y tế, tiêm phòng theo quy định của Bộ Y tế, trường hợp bị bệnh nặng vượt quá khả
năng điều trị của bệnh xá, cơ sở giam giữ làm thủ tục chuyển đến cơ sở y tế của
Nhà nước để điều trị… Trường hợp
người bị tam giam, tạm giữ chết, trẻ em dưới 36 tháng tuổi ở cùng mẹ
trong cơ sở giam giữ chết, được
cấp kinh phí và các vật dụng đảm bảo cho
việc khâm liệm và an táng. Điều đó cho thấy chính sách của Nhà nước ta thể hiện
rất rõ tính nhân văn, nhân đạo. Đến cả
những người bị tam giam, tạm giữ (những người đã thực hiện hành vi có dấu hiệu
phạm tội) còn được Nhà nước đảm bảo các chế độ ăn, mặc, ở, được chăm sóc y tế,
khám chữa bệnh,… được cấp kinh phí và các vật dụng khâm liệm khi bị chết, vậy
thì đương nhiên mọi người dân bình thường khác đều được tạo điều kiện thuận lợi
và được hưởng những chế độ, chính sách đảm bảo cho việc học tập, làm ăn, sinh
sống. Vậy nên rõ ràng những gì CTV Danlambao nói “Việt Nam là một đất
nước tự xem là “thiên đường” dưới sự cai trị độc tài của những cái đầu khỉ tự
cho mình là “đỉnh cao trí tuệ” của loài người. Thế nhưng trong quốc gia đó
người dân luôn phải sống trong cái ách tàn độc của những kẻ cầm quyền” hoàn
toàn không phải là sự thật!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét