Đkm, hết làm loạn Hồ Gươm lại đến làm loạn Lộc Hà, hết biểu tình đứng
lại biểu tình nằm, chỉ có chiêu ăn vạ là không đổi. Hóa ra Chí Phèo đời
nào cũng có, nhưng xem ra, chính quyền vẫn chưa quyết liệt, mấy thằng
ăn vạ thì đã đành, nhưng mấy thằng ngồi máy lạnh chờ tin và bơm vá mới
là loại đáng trừng trị. Chúng nó là những thằng nào?
Không khó tìm đâu, lên mạng guk phát ra ngay cả một lũ một lĩ. Những
Diện, những Thụy, những Hằng, những Linh và có cả JB Nguyễn Hữu Vinh,
một con chó săn cho đám phản quốc và có cả ngọn đèn dầu hiu hắt Đào Tiến
Thi, giọng điệu na ná như nhau, cách làm việc như nhau và gào như nhau.
Theo anh, lũ này truy tố bằng hết. Nếu cứ để thế này trẻ em mất chỗ
chơi, các cụ già mất chỗ thư giãn, khách Tây khách ta bị quấy rầy, và
môi trường bị ô nhiễm khủng khiếp. Nhưng khổ nhất vẫn là mấy chú công
an, cứ ngày đêm lo lắng quần quật, cứ đặt mình vào vai các chú ấy thì
biết. Cơ khổ!
Cơ khổ cũng có cái nguyên do của nó, nhưng cái nguyên do căn cốt nhất có lẽ là thiếu cái luật biểu tình.
Anh Cuteo@ xin ủng hộ cần có luật biểu tình, trước hết là đảm bảo
cái quyền của công dân đã được hiến định, sau nữa là để cho mấy chú
công an đỡ khổ do phải làm việc trong một môi trường pháp lí mù mờ, làm
cũng chết, không làm cũng chết. Có cụ nào đó nói, là chưa đến thời điểm
làm Luật này, nhưng theo anh đã đến lúc rồi đó, không chậm hơn được đâu.
Càng chậm càng bị chọc ngoáy bởi lũ rận khoác áo yêu nước, dân chủ hay
nhân quyền.
Có điều, Luật biểu tình muốn học tập nước nào thì học tập, nhưng dứt
khoát phải học mấy cái hay của các nền dân chủ Tây phương (lí do là vì
bọn rận luôn đề cao dân chủ Tây phương). Theo như anh nghiên cứu, và
tích hợp với góp ý của Em Đỏ, anh đưa ra mấy điều cần học hỏi như này:
1- Biểu tình dứt khoát phải xin phép, chỉ khi được chính quyền
cấp phép mới được tiến hành. Không có phép mà đi biểu tình đương nhiên
là vi phạm pháp luật, các chú công an cứ bắt, tòa cứ xử, nhẹ là phạt
tiền, nặng thì truy tố. Cấm kêu, cấm gào, cấm sủa.
2- Không làm ảnh hưởng tới an ninh trật tự. Yêu cầu này thậm chí
phải được đặt lên hàng đầu. Tụ tập, diễu hành, hò hét, gào
thét.v.v..nhưng không được gây mất trật tự giao thông, không được dùng
vũ lực, không mạt xát thóa mạ chính quyền hay người thực thi công
vụ...Vi phạm sẽ bị bắt, phạt tiền hoặc truy tố.
3- Bảo đảm an ninh trật tự đường phố. Vì thế, sẽ phải khoanh vùng
cho người biểu tình, và họ chỉ được phép biểu thị thái độ trong khu vực
đó. Bước ra khỏi vòng kim cô đừng trách.
Biểu tình của một nhóm Cờ Vàng ở Nhật 2011 được khoanh vùng bởi chính quyền. Người biểu tình chỉ được hoạt động trong phạm vi đó, nếu ra ngoài sẽ bị trừng trị. Rất ổn! |
4- Cấm cản trở hoạt động khác (ý kiến này của Em Đỏ). Biểu tình ở
đâu, khi nào, mục đích gì đều không được cản trở các hoạt động bình
thường của xã hội. Tỷ như việc buôn bán làm ăn của doanh nghiệp, của cá
nhân, hay lễ hội, hoặc cản trở sự lưu thông hàng hóa.v.v..Nếu vi phạm,
trừng trị thẳng cánh.
5- Không chấp nhận vượt quá giới hạn cho phép.
Ai muốn biểu tình cứ đăng ký với chính quyền và thống nhất về phạm vi
cho phép trong một khu vực nhất định ở công viên hoặc những tuyến phố
nhất định. Vượt ra khỏi phạm vi đó sẽ bị phạt tiền hoặc tống giam, nặng
nữa lôi ra tòa hình sự.
Ở Đức, có quy định về hành lang an toàn các trụ sở cơ quan nhà nước,
đoàn diễu hành không được phép vào khu vực hành lang an toàn đó. (Nghĩ
lại thương anh EVN, anh MTTQ Việt Nam, trụ sở thường xuyên bị xâm hại).
6- Cứng rắn hơn với người vi phạm nhiều lần: phạt tiền hoặc truy tố ra Tòa.
7- Trấn áp bằng bạo lực với những hành vi thiếu văn hóa, xúc phạm đến các cơ quan, tổ chức và người thực thi công vụ.
Ở các nước phương Tây, hành vi chửi bới, nhục mạ cảnh sát sẽ bị vòi rồng, hơi ga, dùi cui; cấm cãi.
8- Tống cổ ý định chiếm đóng thường xuyên nơi công cộng.
Hình ảnh các đoàn biểu tình lưu cữu ở những nơi công cộng dài ngày là
rất xấu và manh nha những bất ổn cho xã hội, đồng thời làm mất mỹ quan
không gian công cộng, ảnh hưởng đến quyền làm việc, nghỉ ngơi, vui chơi
giải trí của người dân. Vì thế, các quốc gia đã có luật biểu tình hay
luật gì đó tương tự đều rất chú ý đến vấn đề này. Trong nội dung các quy
định của luật, họ thẳng tay trấn áp những hành vi chiếm đóng trái phép
các nơi công cộng, ví dụ như quảng trường, công viên v.v..
9- Chỉ được biểu tình ôn hòa
Nghĩa là không được sử dụng bạo lực dưới bất kể hình thức nào. Và để đảm
bảo an toàn, cảnh sát được phép trấn áp khi có yếu tố cho thấy manh nha
có bạo lực. Ví dụ thái độ thiếu kiềm chế, hành vi gây gổ với nhân viên
công vụ, nhổ nước bọt, thách thức.v.v..Do đó, nên trấn áp thẳng tay mọi
yếu tố bạo lực hoặc manh nha bạo lực.
Dưới đây là hình Cảnh sát chống bạo động nện dùi cui, hơi cay và súng đạn xuống Biểu tình Chiếm Đóng Oakland, Mỹ 2011.
10- Sử dụng sức mạnh quân đội trong trường hợp biểu tình quy mô
lớn có yếu tố bạo động, đe dọa an ninh quốc gia. Phát biểu của Đại tá
Sansern Kaewkamnerd - phát ngôn viên quân đội Thái lan, trước tình hình
biểu tình áo đỏ 2010.
11- Nên học tập Singapore, xây dựng Công viên biểu tình.
Nên có Công viên Biểu tình, vì nó giúp cho người biểu tình có nơi để bày
tỏ thái độ và cất lên tiếng nói của mình. Mặt khác, nó khoanh vùng bất
ổn về an ninh trật tự, đề phòng có bạo loạn đường phố do quá khích.
Gợi ý là nên xây dựng công viên biểu tình ở Hà Giang, Lai Châu, Kon Tum..Nếu ở Hà Nội thì nên xây ở Quốc Oai hay Ba Vì.
Về tên gọi, nên gọi như em Đỏ gợi ý: Góc Chém Gió (Speakers' Corner) hoặc Góc tự sướng! |
Nên nhớ ở Hong Lim Park - Singapore muốn chém gió phải đăng ký trước,
cấm người nước ngoài tổ chức và tham gia; cấm ô nhiễm tiếng ồn. Chống
chỉ định khiêu dâm, bạo lực, phỉ báng, chia rẽ dân tộc, tôn giáo, kích
động phạm tội và nổi loạn. Với những quy định ngặt nghèo như thế, người
Singapore kết luận, thà leo mạng chém gió sướng hơn.
Nhưng cây gậy thường nên kèm theo củ cà rốt, cứ vậy đi cho nó nhân văn và sạch đường phố.
Theo Trelang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét