Nhìn lại
quãng thời gian qua của cuộc đời cũng nhiều bước thăng trầm, nhưng giờ đây thấy
mãn nguyện bởi công sức mình bỏ ra bước đầu có kết quả. Sau bốn năm học đại học
tôi may mắn có việc làm ngay từ kết quả phỏng vấn lần đầu tiên của tôi với một
công ty nước ngoài chuyên sản xuất linh kiện điện tử, thu nhập cũng tương đối ổn
so với mặt bằng chung của xã hội. Nhiều chúng bạn cùng trang lứa thấy mừng cho
tôi bởi thành quả bước đầu đó. Thú thực sinh ra lớn lên ở vùng nông thôn ở một
tỉnh nghèo khi có được kết quả như vậy thực sự như là một giấc mơ đối với tôi…
Nhưng ngay từ những ngày đầu bước vào ngưỡng cửa của trường đại học, tôi đã xác
định cho mình hướng đi, phải tự thân cố gắng vươn lên để sau này bản thân đỡ khổ
“thay đổi cuộc đời của chính mình” và phụng dưỡng bố mẹ lục về già. Xác định
cho tương lai bản thân, rồi còn tính chuyện vợ con sau này nữa chứ. Chính nhờ
xác định được hướng đi cụ thể nên tôi luôn cố gắng trong mọi việc để lĩnh hội
tri thức từ thầy cô, nghiên cứu sách vở và học tập kinh nghiệm đường đời luôn
là mục đích sống và động lực thôi thúc tôi phấn đấu… ngoài chuyện học hành,
cũng như bao bạn trẻ khác mới ra trường tôi có thói quen sở thích đọc thông tin
trên mạng và chia sẻ trao đổi tri thức, kết bạn với mọi người trên facebook, với nhiều chủ đề khác nhau, đầy
thú vị, tôi thu lượm được nhiều tri thức ở đó. Tuy vậy, một điều tôi luôn trăn
trở, muốn chia sẻ với các bạn trẻ cùng trang lứa đôi dòng suy nghĩ. Trên không
gian mạng phải khẳng định có nhiều diễn đàn tốt, nhưng cũng không ít vấn đề cần
phải suy xét, tỉnh táo lựa chọn trước những thông tin giật gân, câu khách, nói
sai sự thật, thêu dệt lên đủ thứ chuyện bằng những lời lẽ đường mật rất dễ bị
lôi kéo vào vòng xoáy cám dỗ tầm thường, làm giới trẻ chúng ta bị sa đà, lệch
chuẩn hướng đi của chính mình… Tại sao tôi lại chia sẻ điều này bởi vì tôi cũng
đã đọc nhiều và tự mình chiêm nghiệm với thực tế thì đâu phải như những lời người
ta nói, hầu như họ nói ra tôi cảm nhận như họ là người trong cuộc vậy, nhưng thực
tình từ một sự việc, hiện tượng có thực họ thêu dệt lên đủ thứ chuyện hòng lôi
kéo, đánh lừa những ai nhẹ dạ, cả tin. Minh chứng ấy rất rõ, mới hôm rồi tôi đọc
bài viết của tác giả Le Nguyen
(Danlambao) với bài
viết “Đã cuồng cộng thì không thể có tinh thần dân tộc”.
Với
chúng tôi, thế hệ sinh ra khi chiến tranh đã lùi xa, hiểu về chiến tranh là thứ
mơ hồ, khó hình dung hết được sự khốc liệt của nó. Chúng tôi chỉ hiểu đơn thuần
một điều dù bất kể quốc gia, dân tộc nào trên trái đất này khi có kẻ thù xâm lược
đất nước mình người dân ở đó sẵn sàng đứng dậy
đánh đuổi quân thù để bảo vệ giang sơn, xã tắc dù có phải huy sinh cả
tính mạng, đây cũng là nhẽ thường bởi quyền tự quyết của dân tộc ấy không thể để
những kẻ khác ăn trên, ngồi trốc chà đạp lên quyền tự do của dân tộc mình...
Còn nói tới Bác Hồ qua lời kể ông bà, bố mẹ, qua những trang sử sách hào hùng của
dân tộc, những câu chuyện kể của người nước ngoài khi được tiếp xúc với Bác Hồ
đầy cảm động về tình thương bao la của Bác đối với con người và trách nhiệm đối
với dân tộc Việt Nam... Thế hệ trẻ chúng tôi hôm nay luôn trân trọng những gì vị
Cha già dân tộc đã bôn ba bốn biển năm châu, phải nếm mật năm gai, tù đầy hòng
tiếp thu tri thức của nhân loại và tìm ra con đường giải phóng dân tộc khỏi ách
áp bức của thực dân, đế quốc... Ấy vậy mà một con người mang tên việt như Le
Nguyen, dòng dõi Việt Nam nhưng bị tiêm nhiễm bởi thứ thuốc “thần dược” quái gở
trở thành con người mang nặng tính ích kỷ,
hám lợi cá nhân để rồi dám “thở ra” những lời lẽ lăng mạ Bác đến như vậy, bản
thân không biết trời đất là gì, dùng những lời lẽ xằng bậy để hạ bệ một thần tượng
được cả dân tộc và những người có lương tri trên trái đất này kính trọng và nể
phục. Phải nói rằng Le Nguyen như một kẻ mất hết tâm tính, điên điên, khùng
khùng coi mình là hơn hết để phán rằng “Hồ
giỏi che dấu thân phận, tông tích cộng sản dưới lớp vỏ bọc yêu nước. Hắn giỏi
phô diễn tinh thần dân tộc cao độ cộng với bản chất gian manh, tàn bạo giết người
không gớm tay của cộng sản nên Hồ đã uy hiếp tinh thần cũng như lừa gạt một bộ
phận không nhỏ người dân lao vào cuộc đánh thuê cho cộng sản quốc tế dưới khẩu
hiệu đánh đuổi thực dân Pháp, phát xít Nhật, đế quốc Mỹ vì độc lập tự do, vì thống
nhất đất nước...” sự điên khùng ấy lại đến độ cao trào hơn khi y cho rằng “Hầu
như những người dân Việt Nam yêu nước lao vào cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước” chỉ
thấy phần ngọn của sự hoang tàn đổ nát, khốc liệt của khói lửa bom đạn chiến
tranh. Những đứa ngu Hồ, mù đảng, cuồng cộng không mấy ai bình tĩnh đủ trí tuệ
nhận ra căn nguyên của sự tàn bạo, lạnh lùng của con người cộng sản “máu lạnh,
khát máu” Hồ Chí Minh. Chính Hồ gây ra cuộc chiến để thực hiện nhiệm vụ nhuộm đỏ
Việt Nam cho cộng sản quốc tế”. Với giới trẻ chúng tôi cũng không tưởng tượng
và hình dung ra được, tại sao đất nước này dân tộc này lại sinh ra những con
người như vậy, sự trơ trẽn của y khó có người nào sáng kịp”.
Cho dù
Le Nguyen có dùng trăm mưu ngàn kế để phịa ra những câu chuện khó tin đến như vậy
cũng không thể lay chuyển được lòng người. Le Nguyên hãy tự mình mà ngẫm lại
xem, thử hỏi Le Nguyen đã làm được gì cho đất nước, dân tộc này hay chỉ biết
chà đạp lên tất cả, không biết phân biệt phải - trái... Còn đối với thế hệ trẻ
chúng tôi hôm nay được chúng kiện những thành quả ông cha đã phải phải huy sinh
bằng bao xương máu để có được, chúng tôi vững tin vào tương lại tươi sáng của
dân tộc, nguyện quyết tâm học tập thật tốt để chiếm lĩnh tri thức góp phần nhỏ
bé của mình vào dựng xây và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam yêu dấu, cũng không thể để
những lời lẽ nhăng cuội của những kẻ như Le Nguyen làm ảnh hưởng. Tạm biệt nhé
Le Nguyên, xin hãy tỉnh táo mà quay đầu lại, tránh muôn đời sau nguyền rủa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét