Trần Minh
TrướcthềmĐạihộilầnthứ
XIII củaĐảng, cáchoạtđộngtuyêntruyềnnhằmchốngpháĐảng ta củacácthếlựcthùđịchngàycàngráoriết,
chúngkhôngtừthủđoạnnguyhiểmnào. Côngtácnhânsự, cánbộĐảngthuhútsựchú ý củanhiềungười,
đặcbiệtlàcácnhânsựcấpcaonhấtcủaĐảng, luônlàmũidùichochúngcôngkích. Bàiviết: “tứcnướcvỡbờ”
làđiểnhìnhcủaloạibàinhằmvàoôngNguyễnPhúTrọng, ngườiđứngđầuĐảngvàNhànước ta.
Vớiđầuócbệnhhoạn,
tháiđộláoxược, kẻcótên Sao Băngnàođótung lênmạngbàiviết“TứcnướcvỡbờchờĐạihội
13”,kẻnàyviếtnhữngdòngchữrấtxuyêntạcrằng: “Đấtnướccảnhiệmkỳ qua lênđồngtậpthểvìnhấtnhất “đồngthanhtươngứng, đồngkhítươngcầu”
hô vang, “cơđồđã bao giờcóđượcnhưngày nay”, tônsuylãnhtụNguyễnPhúTrọng sang
trangvẻ vang chosửViệt. Trọng, vìmuốntiếngthơmchomình, đãphủnhậnmọicông lao củatiềnnhân.
Tựđắclà “ngườiđốtlòvĩđại”, khimàxuấtthântừdânđạihọcvăn khoa, cảngàythơphúnêncóhỗndanh
“lú”, suốtcuộcđờilàmchínhtrịchỉđútchângầmbàn, chưatừngtínhnổimộtphépnhân, chụctỷkhôngbiếtcómấysố
0… Cảmộttậpthểlấythânchoôngđứnggiươngcờ, nhưngôngchỉmuốnduyngãđộctôn”.
Đọcnhữngdòng tin
nàytôithấythươngthaychokẻcótên Sao Băng, đầuócbệnhhoạn, kiếnvănhẹphòilạiđi “Luậnanhhùng”.
Cầnbiếtrằngtừcổchíkim, từĐông sang Tâynhiềungườixuấtthântừđènsách, chưa bao giờbiếtđếncung,
kiếm, súngđạnnhưngđãcùngdântộcmìnhviếtnênnhữngtrangsửvẻ vang. Ở Việt Nam
cũngđãcóbiết bao con ngườinhưvậy!
LịchsửdântộcmãimãicònghidanhvềNguyễnTrãi
- Anh hùngdântộc, danhnhânvănhóathếgiới, xuấtthânnhosinh, cảđờikhôngbiếtbắncung,
đấukiếmnhưngđãcùng Lê Lợiđánhđuổigiặc Minh, đemlạinềnđộclậpchođấtnước, đểlạiánghùngvănbấthủ
“BìnhNgôđạicáo”. CốThủtướngPhạmVănĐồngđãkhẳngđịnh: “NguyễnTrãi, ngườianhhùngdântộc, vănvõ song toàn; vănlàChínhtrị: Chínhtrịcứunước,
cứudân, nộitrịngoạigiao “Mởnềntháibìnhmuônthuở, rửanỗithẹnnghìnthu”; Võlàquânsự:
chiếnlược, chiếnthuật “yếuđánhmạnh, ítđịchnhiều… thắng hung tànbằngđạinghĩa”;
vănvàvõđềulàvõkhí, mạnhnhưvũbão, sắcnhưgươmđao… Thậtlàmột con ngườivĩđạivềnhiềumặttronglịchsửnước
ta”.
Mộtnhàáiquốcvĩđại,
ngườilàmrạngdanh non sôngViệt Nam khôngthểkhôngnhắcđến, đólàChủtịchHồChí Minh -
Mộtnhàcáchmạngsángsuốt, vịlãnhtụthiêntài, cuộcđờivàsựnghiệpcáchmạngcủaNgườigắnliềnvớilịchsửvẻ
vang củadântộcViệt Nam. NgườiđãcốnghiếntrọnđờichosựnghiệpgiảiphóngdântộccủanhândânViệt
Nam, gópphầnvàocuộcđấutranhchungcủacácdântộcvìhòabình, độclập, dânchủvàtiếnbộxãhội.
Năm 1981, UNESCO đãtônvinhNgườilà “Vịanhhùnggiảiphóngdântộc,
nhàvănhóakiệtxuấtcủaViệt Nam”. TêntuổivàsựnghiệpcủaChủtịchHồChí Minh sẽcònsốngmãivới
non sôngđấtnước, sốngmaitronglòngmỗingườidânViệt Nam.
Vậyđó, nhữngnhàáiquốcvĩđại,
nhữnganhhùngdântộc, têntuổicủahọsẽsốngmãicùngthờigian, đâu “chỉđútchângầmbàn, chưatínhnổimộtphéptínhnhân…”
nhưkẻngồilêvỉahèSao Băngphánbừa, phánẩu.
Biết bao xuân
qua, biết bao mùalárụng, thếsựthịnhsuynhưnướchồkhiđầylúcvơikhóđoán, nhưngtuyệtnhiên,
Anh hùngthìthờinàocũngcó. NóinhưcụNguyễnTrãi: “Tuymạnhyếunhiềulúckhácnhau, nhưnghàokiệtlúcnàocũngcó”. Theo địnhnghĩathườngtừxưađến
nay, đãgọilà Anh hùngthìtâmphảimangchílớn, mưukếhiềnlương, trêncóthểnhìnthấuđấttrời,
dướicóthểcầmnắmvạnvật. Anh hùngđứnggiữahiểmnguymặtkhôngbiếnsắc, đứnggiữarừnggươmbiểngiáovẫnxemcáichếtnhẹtựalônghồng.
Tràdưtửuhậu, người ta hay đemchuyện Tam Quốc ra phiếnđàm. Gian hùngthiênhạcóTàoTháo,
nghĩađảmtrung can có Quan Vũ, văntàimưulượccóKhổng Minh Gia Cát, võlượcvượttrùngvâythiênbinhvạnmãcóTriệuTử
Long hổtướng… Anh hùngcókhikhôngxuấthiệntrongngờingờiánhchớpnhưnhữngvịanhhùngkểtrênmàhọxuấthiệnbìnhdịhơntrongsựẩnnhẫn,
thấtbạivàcókhi cam chịu. ĐólàmộtTưMã Ý thuatrậnliênmiên, suốtmấychụcnămtrườngcúimặtxuốngđấtlàmlẽsống.
ĐứngtrướcmộtNgọa Long Khổng Minh, PhượngsồBàngSỹNguyênnhưrồng, nhưphượng, ôngchỉômvàomìnhmột
con rùarútcổ. Nhưnglịchsửđãthấy, TưMã Ý kiênnhẫnmàigươmmấychụcnămđểrútgươm ra
đúngmộtlần an địnhgiangsơn, đặtnềnmóngvữngchắcchohaiTưMãSư, TưMãChiêuxâydựngnhàTâyTấn.
Ônglàkẻanhhùngrấtđờithường, khôngnhátgannhưngcũnglàngườibiếtkính, thậmchíbiếtsợđốithủcủamình.
Anh hùngtronghànhđộngđãlàtài,
anhhùngtrongthầmlặng (khôngmộttấmhuânchương), hiểuđượcthiênthời, khiêmtốnvànhẫnnhịn,
mớilàngườicóchíđịnhquốc an bang.
NhìnnhữngviệcmàTổngBíthư,
ChủtịchnướcNguyễnPhúTrọng, ngườiđứngđầuĐảng, NhànướcViệt Nam,
đãvàđanglàmchodân, chonướcthìôngxứngđánglàbậcanhhùng. Ở thờiđiểmhiệntại, cólẽtoànbộ
con dânnướcViệtbiếtsuynghĩ, cótâmvớiđấtnướcđềunghiêngmình, ngưỡngmộtrướcông.
Xin kínhchúcôngsứckhỏeđểtiếptụclãnhđạoĐảng, nhândânViệtNam thựchiệnmụctiêu:
“dângiàu, nướcmạnh, xãhộicôngbằng, vănminh”
ThưabácTrọng,
thưatấtcảngườidânyêunướcmình, chophéptôinhắccâungạnnữTây Ban Nhamàtôirấttâmđắc,
nhấtlàtronglúcnày: “chócứsủa, đoànngườivẫntiếnlên”.
Vàtôicũngnóichokẻcótên
Sao Băngrằng, hãycứchờđấy, đừngcóhàmhồbàytròcốtình tung tin bôinhọ, xuyêntạclãnhđạođểbôiđenchếđộNhànướcViệt
Nam. Nhữngviệclàmdơbẩncủacácngườicũngkhông bao giờlàmmấtđiniềm tin củangườidânđốivớiĐảng,
nhànướcvà “ngườiđốtlòvĩđại” củadântộcViệt Nam đâu. Ngườidânchúngtôiđềucảmnhậnvàhiểurõnhữnggìmìnhđangđượcthụhưởngtừđườnglốilãnhđạosángsuốt,
tàitìnhcủaĐảng, nhànướcViệt Nam do ngườiđứngđầulàTổngBíthư, ChủtịchnướcNguyễnPhúTrọngđemlạichodânchonước.
Sao Bănghãydừngngaynhữngchiêutròxấuxa may ra cònkịp, nếukhôngsẽđểlạitiếngxấuchomuônđời
con cháucủachínhcácngươiđấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét