Nỗi niềm và nghịch lý cuộc sống thật đa dạng,
nhiều màu sắc chẳng ai giống ai. Có người có cuộc sống sung sướng, có kẻ gặp trắc
trở, thiếu may mắn, lam lũ, vất vả quanh năm nhưng ở họ luôn có sự cố gắng vươn
lên để hòng thoát khỏi cuộc sống bần hàn, nhưng bệnh tật đau ốm là thứ đã cướp
đi tất cả của họ … Nhưng suy cho cùng cuộc đời là như vậy, vấn đề ở chỗ là sự ứng
xử của con người với con người, xã hội và môi trường sống xung quanh giúp cho họ
có niềm tin và ở đấy là tình yêu thương, sự chia sẻ chân tình, sự giúp đỡ vô tư
cả vật chất lẫn tinh thần để họ vươn lên với chính mình tạo lập cho xã hội niềm
vui chung hạnh phúc. Nhiều câu chuyện mảnh đời đã được kể lại thông qua những chương
trình mang nặng tình người đầy ý nghĩa như “Điều ước thứ 7”, “Cặp lá yêu
thương”... để lại ấn tương sâu sắc trong cộng đồng, cảm động rơi nước mắt qua
những mảnh đời như vậy, trên thực tế chưa hết còn nhiêu mảnh đời khác nữa mà
chưa có điều kiện để lên sóng... Qua những câu chuyện về những cuộc đời, nhân
lên truyền thống yêu thương “lá lành đùm lá rách” của con người Việt Nam “bầu
ơi thưởng lấy bí cùng tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn… Nhưng trong xã
hội vẫn còn có những kẻ vì danh lợi tiền tài, vật chất đã làm mờ mắt, bớt xén của
công, tham ô, lãnh phí, hơn thế có kẻ lợi dụng những tồn tại yếu kém đây đó
trong xã hội viết bài xuyên tạc, nói xấu chế độ, làm rối ren xã hội là điều cần
phải lên án. Mới đây thôi Nguyễn Lộc Yên (Danlambao) có bài viết
với tựa đề “Tình hình nước Việt đang cực kỳ gay go”.
Qua đọc bài viết, tôi cảm nhận được nhiều
điều trong đó, nhưng tựu chung lại rất
nhiều nội dung tác giả đề cập hòng kích động lòng người bằng những lời lẽ dẫn
chứng đầy tính ngụy tạo theo dụng ý cá nhân theo kiểu như “Internet cũng nhanh chóng tạo ra mối lo ngại cho chế
độ. Vì sao, vì trong năm 2016, có tới 30% trong số 95 triệu người Việt Nam theo
dõi tin tức cập nhật trong nước và trên khắp thế giới qua các báo đài lề dân,
xã hội dân sự, nổi bật hơn là các nhân vật: Huỳnh Quốc Huy (1), Tiểu Mã Linh...
là diễn giả bộc phát qua LiveStream, Facebook, YouTube, đã gây cho chế độ CSVN
rất hoảng hốt, lo âu. Ngoài ra, ngày nay điện thoại cầm tay (cell phone) dùng
liên lạc, chụp hình nhanh nhẹn cũng gây cho chế độ CSVN bị điên đảo”. Xin thưa
với tác giả, không phải chỉ có Việt Nam ta, ngay kể cả các nước phát triển như Mỹ,
Nhật, các nước EU... trong giai đoạn phát triển nền công nghiệp lần thứ 4 này,
nhất là không gian mạng đang là thách thức với mọi quốc gia, nhất là tính giao
thoa nhiều luồng thông tin thực có, giả tạo có làm cho con người khó kiểm chứng
kiểu như những thông tin trong bài viết của tác giả, bởi Huỳnh Quốc Huy (1), Tiểu
Mã Linh... tác giả cho là những diễn giả thì những người dân như chúng tôi cho
rằng đấy là những lời lẽ “hùng biện” mang nặng tính chì chiết một chiều, thiếu
thông tin, mang nặng tính cá nhân chủ nghĩa, không có tính xây dựng để quy kết
trách nhiệm cho xã hội và thể chế chính trị ở Việt Nam. Ấy vậy mà tác giả lại
ca ngợi những con người như thế. Thử hỏi nhân cách, đạo đức của tác giả còn gì
để người khác trân trọng, phải chăng tác giả cũng đang hùa theo thứ văn hóa
ngoại lai. Những cái xấu, cái băng hoại đạo dức trong xã hội ta vẫn còn tồn tại
đấy là sự nhức nhối mà Đảng, Nhà nước và cả dân tộc đang cố gắng để loại bỏ,
xây dựng xã hội thực sự văn minh, tình người mang bản sắc văn hóa truyền thống
của dân tộc và sắc thái riêng của Việt Nam. Nhưng chưa dừng lại ở đó tác giả
còn “gắp lửa bỏ tay người” lớn tiếng cho rằng “Hành
hung cô Lê Mỹ Hạnh: Phan Sơn Hùng và đồng bọn (do công an tiếp
tay) đã đột nhập vào nhà cô Lê Mỹ Hạnh đánh đập cô và bạn của cô rất dã man.
Đây là mưu mô quỷ quyệt của CSVN muốn dựng lên “người dân tự phát yểm trợ chế
độ CSVN”. Thực ra tác giả đã “khéo léo” lợi dụng vụ việc để một mũi tên bắn hai
đích, bởi Lê Mỹ Hạnh
là ai và bản chất thực của con người này thế nào thì phần đông người dân chúng
tôi cũng đã rõ, một
kẻ chuyên cầm cờ ba que, thoá mạ lãnh tụ, chuyên like trym, chia sẻ các bài
viết trắng trợn chống phá nhà nước. Mới đây thôi, Lê Mỹ Hạnh và một bộ phận
giáo dân do Nguyễn Đình Thục và Đặng Hữu Nam xúi dục, kích động một số giáo dân
đã chặn Quốc lộ 1A, đoạn đi qua Hà Tĩnh, gây ách tắc giao thông. Hàng ngàn xe
chở hàng hoá bị trễ chuyến. Thảm nhất là chặn cả xe cấp cứu bệnh nhân, kè đá,
đốt lửa, cầm dao trấn áp các xe chở hải sản, nông sản đông lạnh chậm trễ gây hư
hại, chậm thời gian giao hàng theo hợp đồng bị thương lái ép giá... những người
dân như tôi rất căm phẫn và lên án việc làm đó của Mỹ Hạnh. Nhiều người uất ức
vì thái độ và hành động ngang ngược, hỗn láo coi thường pháp luật của Mỹ Hạnh,
vậy nên hàng động của Phan Sơn Hùng và một số người cũng là do một phát không
kìm chế được mà thôi. Tuy nhiên luật pháp sẽ phân minh đúng sai, phải trái chứ
đâu phải như tác giả lợi dụng vụ việc đổ lỗi cho công an tiếp tay, còn cho rằng
đây là mưu mô của Cộng sản, sự ngụy tạo đó không có tính thuyết phục mà càng
làm tăng sự phẫn nộ của người dân như tôi đối với chính tác giả, một con người
lèo lá, xảo trá hết chỗ nói...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét