Trong cộng đồng
người Việt Nam ở hải ngoại có những nhân vật “hành nghề chính trị” mà khi nhắc
đến thì mọi người đều lắc đầu ngán ngẩm với những nhận xét đầy khinh bỉ. Đó là
những kẻ cơ hội, trục lợi, trơ trẽn với những việc làm trong quá khứ và hiện
tại của họ. Ở đây tôi muốn nói đến một nhân vật thuộc hạng có “máu mặt” đó là
Võ văn Ái với hỗn danh là “ma đầu”, hiện đang là chủ tịch cơ sở Quê mẹ và “Ủy
ban bảo vệ quyền làm người VN” do chính Ái tự phong làm chủ tịch và điều hành.
Qua việc theo dõi các thông tin trên báo chí thì tôi được biết vào tháng 3 đầu
năm nay, 2012, dưới sự cầm đầu của Võ Văn Ái “Ủy ban bảo vệ quyền làm người VN”
đã đến Genève vận động can thiệp cho những người mà họ gọi là “những tù nhân
chính trị và tù nhân vì lương thức Việt Nam”? Võ văn Ái gặp gỡ “Tổ Hành Động
Chống Bắt bớ Trái phép của LHQ”(WGAD). Theo thủ tục WGAD đã chuyển đạt tin tức
cùng hồ sở do Võ văn Ái cung cấp đến chính quyền Việt Nam ngày
15.3.2012. Việt Nam hồi đáp
ngày 13.7.2012 bác bỏ mọi luận điểm của hồ sơ, rồi tuyên bố các người bị giam
tù do họ vi phạm pháp luật Việt Nam.
29-8-2012 WGAD đã gởi bản Fax đến “Ủy ban bảo vệ quyền làm người VN” với nội
dung tuyên bố rằng,”Việt Nam vi phạm các điều 9, 19, và 21 của Công ước quốc tế
khi giam giữ trái phép ông Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến
Trung, và Lê Thăng”. Võ văn Ái vui mừng coi đây là một thành tích mà các “bề
trên” ủng hộ, ngày 8-11-2012 vội vàng xuất xưởng với cái gọi là “Thông cáo báo chí”
trên nguyệt san Quê mẹ.
Trong nội dung
“Thông cáo báo chí” Võ Văn Ái lớn giọng “Phải trả tự do cho những người này và
phải chấp nhận đền bù cho họ …”? Ông ta có cái quyền gì mà ra lệnh cho một nhà
nước hợp pháp đang lãnh đạo 90 triệu dân ? chỉ có kẻ đầu óc hoang đường mới có
những phát ngôn ngông cuồng như vậy.Theo sự tìm hiểu của bản thân tôi về việc
thực hiện quyền con người và sự thúc đẩy nó đạt đỉnh thăng hoa nhất đó là trách
nhiệm và quyền hạn của mỗi quốc gia , mỗi dân tộc. Việt Nam cũng như
các quốc gia khác có trách nhiệm xây dựng hệ thống pháp luật trong nước cho phù
hợp với các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế mà đặc biệt là hiến chương
liên hợp quốc. Nhưng do hoàn cảnh khác biệt về lịch sử, chế độ chính trị, trình
độ phát triển, giá trị truyền thống văn hóa… nên cách thực hiện quyền con người
ở mỗi quốc gia có thể khác nhau. Hợp tác đối thoại giữa các quốc gia nhằm mục
đích thúc đẩy việc thực hiện và bảo vệ quyền con người là một yêu cầu thực tế,
cần thiết khách quan chứ không phải là sự quy chụp võ đoán bất chấp thực
tế.Thật khó mà kể hết những hoạt động của Võ Văn Ái chống phá đất nước và dân
tộc Việt Nam mà đặc biệt là với bà con phật tử và Giáo hội Phật giáo Việt Nam .
Võ Văn Ái là tên đầu cơ trục lợi chính trị một cách ma mãnh nhất, ông ta đã
không từ một thủ đoạn nào với mục đích duy nhất là đánh bóng tên tuổi và kiếm
chác tiền bạc từ các tổ chức ngoại bang chống Việt Nam và của bà con trong cộng
đồng người Việt ở hải ngoại. Một điều lẽ tất nhiên là khi nhận tiền của ngoại
bang là phải chấp nhận những điều kiện, những hoạt động phục vụ cho đường lối
chính sách của tổ chức đó thì đồng nghĩa với thân phận làm tay sai, điều này
thì Võ văn Ái không thể phủ nhận được . Vậy thì những điều mà Võ Văn Ái lên
tiếng tranh đấu cho tự do, dân chủ, quyền làm người của dân tộc Việt Nam như
ông ta đã cao giọng nhằm phục vụ cho đường lối sách lược nào? cho thế lực ngoại
bang hay cho dân tộc Việt Nam?
Đúng là con người gian manh , một tên “ma đầu” về chính trị tự khoác lên người
tấm áo choàng “bảo vệ quyền làm người” nhưng mục tiêu của ông Ái là làm tay sai
để được trả tiền. Những việc làm của Võ văn Ái đã để lại những hậu quả tai hại
là Phật giáo Việt Nam
bị chia rẽ, rối ren . Đồng thời với hoạt động báo chí, Ái còn lập tổ chức “Ủy
ban bảo vệ quyền làm người VN” như đã nói, do chính Ái làm chủ tịch và điều
hành. Chúng ta thấy Võ văn Ái hay “mở sô” phỏng vấn trên các “mõ làng” như VOA,
RFA, RFI… để Ái tự quảng cáo, đánh bóng, phô trương, phóng đại thành tích chống
Cộng và tranh đấu cho quyền làm người Việt Nam hay tự do tôn giáo bằng bất kỳ
thủ đoạn nào .Võ Văn Ái chuyên nghề câu kết với một số đối tượng cơ hội chính
trị trong nước và các phần tử chống cộng cực đoan (CCCĐ) lợi dụng tôn giáo để
kích động gây rối xã hội Việt Nam. Đối với Võ Văn Ái, thì tất cả người dân
trong nước đều là những “nạn nhân” của chế độ cộng sản cầm quyền ,không có “nạn
nhân” cũng phải cố tạo, cố nặn ra để được lên tiếng đánh bóng cái mác “bảo vệ
quyền làm người” với chức danh chủ tịch tự phong của mình .
Lật lý lịch của Võ
Văn Ái, có quốc tịch Pháp, dân tộc Kinh, quê Thừa Thiên – Huế, là Phật tử. Ái
là bác sĩ, viết văn, làm thơ, làm báo với các bút danh: Nguyễn Thái, Thi Vũ,
Trần Phổ Minh…, và làm con rối chính trị . Là Phật tử, đúng ra ông ta phải có
những việc làm ích đời đẹp đạo vậy mà tất cả những việc làm của Võ văn Ái chỉ
có duy nhất một niềm đam mê như con thiêu thân là chống lại dân tộc Việt Nam và
kiếm tiền. Chỉ đáng tiếc là một số người trong nước không hiểu được dã tâm của
những người như Ái họ đã tự nguyện làm vật tế thần, nhằm phục vụ cho mưu đồ đen
tối .1978- khi Bernard Kouchner, Chủ tịch tổ chức “Thầy thuốc không biên giới
Pháp” dùng con tàu mang tên “Đảo ánh sáng” đi vớt người vượt biển, thì Võ Văn
Ái đã tích cực tham gia cổ vũ cho tổ chức này. Ông ta dùng địa chỉ nhà mình làm
nơi quyên tiền ủng hộ, và đã thu được hơn 200 triệu frăng (tiền Pháp). Tuy
nhiên, số tiền thực tế đến tay “người vượt biển” lại không bao nhiêu, mà chủ
yếu Võ Văn Ái tiêu xài cá nhân dưới danh nghĩa chi phí để đi nơi này, nơi kia,
tuyên truyền vận động. Nắm được thông tin cụ thể, báo chí Pháp liên tiếp đăng
nhiều bài tố cáo khiến kế hoạch “quyên góp” của Võ Văn Ái phải ngưng lại nửa
chừng khi bị sở thuế sờ gáy.
Năm 1983 trong
khoảng thời gian này đời sống nhân dân trong nước gặp nhiều khó khăn vì bị cấm
vận cầm đầu là Hoa Kỳ thì ở hải ngoại mọc lên một số tổ chức chống phá nhà nước
Việt Nam, lợi dụng cơ hội đó tổ chức của Hoàng Cơ Minh tiền thân của băng đảng
khủng bố Việt Tân với các chiến dịch lừa bịp, hù dọa bà con trong cộng đồng
người Việt ở hải ngoại quyên góp cho “kháng chiến quân” về “giải phóng quê
hương” kiếm được rất nhiều tiền. Nắm bắt cơ hội “ngàn vàng” này Võ Văn Ái đẻ ra
cái gọi là “Ủy ban bảo vệ quyền làm người Việt Nam “Theo tài liệu chính
trên www.ned.org thì
ông Ái nhận được sự tài trợ của NED, một tổ chức của Mỹ thành lập năm 1983 vào
thời Tổng thống Reagan. Về hình thức, những hoạt động của NED không khác với
những hoạt động của CIA nhưng được ngụy trang dưới danh nghĩa là tranh đấu của
dân chủ. Khi được một thế lực nước ngoài đỡ đầu tài chính, thì ông ta lại càng
tích cực gia tăng các hoạt động chống phá Việt Nam một cách điên cuồng . Võ văn Ái
đứng ra thành lập “Ủy ban bảo vệ quyền làm người Việt Nam” tại Pháp như đã nói
ở trên , rồi tự phong cho mình chức chủ tịch. Đồng thời lôi kéo một số người có
tư tưởng hận thù chống cộng vào cuộc để khuếch trương và cho ra mắt tập san Quê
Mẹ làm phương tiện chống phá Việt Nam mà nội dung không ngoài việc tuyên
truyền, xuyên tạc các chủ trương, chính sách của Nhà nước Việt Nam, đặc biệt là
trong lĩnh vực tôn giáo.
Ban đầu tập san có
nội dung như văn nghệ, văn hóa, chính trị, thơ văn… do chính Ái viết dưới nhiều
bút danh khác nhau và vài tác giả khác cộng tác. Quê Mẹ lúc ấy không gây được
ảnh hưởng nhiều trong cộng đồng người Việt tại hải ngoại. Chỉ đến khi nhận được
sự tài trợ của National Endowment for Democracy (NED), một tổ chức thuộc hạ
viện Hoa Kỳ, từ đó Quê Mẹ bắt đầu “bẻ lái đổi hướng” sang mục tiêu chính là
chính trị theo ý đồ của tổ chức tài trợ. Từ lập trường mang hơi hướng tinh thần
hóa giải của Phật giáo Quê Mẹ chuyển sang lập trường chống Cộng một cách triệt
để và cực đoan. Nội dung trọng tâm của tạp chí Quê mẹ là những tin tức liên
quan đến “nhân quyền”, vi phạm “tự do tôn giáo” ở VN, sau khi được Võ văn Ái
bóp méo xuyên tạc méo hoặc thổi phồng các tin tức này nhằm khuấy động dư luận
quốc tế.
Sau đó Võ Văn Ái
cho ra đời cái được gọi là “Phòng Thông tin Phật giáo hải ngoại” do Ái tự phong
làm giám đốc. Đồng thời rủ rê một số tăng ni để hợp thức hóa thành lập “Văn
phòng 2 Viện Hóa đạo” trực thuộc GHPGVNTN(giáo hội phật giáo Việt Nam thống nhất)
hải ngoại . Cái “Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế” chỉ là một nhãn hiệu bịp
bợm để lòe thiên hạ có như vậy mới vận động quyên góp tiền bạc của bà con phật
tử. Sự thật thì đó chỉ là hang ổ cho ra lò những sản phẩm gọi là “Thông cáo báo
chí” “kiến nghị” “điều trần” do Ái nghĩ ra chứa đựng nhiều thông tin bịa đặt
đến mức thô thiển để chống Việt Nam chứ không dính dáng gì đến Phật giáo cả .
Vì lập ra “Phòng Thông tin Phật giáo quốc tế” nên Võ Văn Ái cần có sự hậu
thuẫn, ủng hộ của một số tu sĩ Phật giáo sống tại Việt Nam, đứng đầu là ông
Quảng Độ. Giữa năm 2003, Võ Văn Ái sai tay chân của mình về Việt Nam, gặp ông
Thích Quảng Độ, rồi đề nghị ông ta nhận lời làm người lãnh đạo GHPGVNTN . Và
điều không ngoài dự đoán của nhiều người đối với ông thầy tu nhưng rất khoái
chức tước, quyền lực, tháng 10/2003 ông Quảng Độ trao quyền quyết định cho Võ
Văn Ái đứng ra tổ chức một đại hội bất thường của “GHPGVNTN hải ngoại” tại Mỹ.
Mục đích đại hội này nhằm đưa ông Quảng Độ lên ghế “Tăng thống”. Đổi lại, ông
Quảng Độ cho Võ Văn Ái toàn quyền sắp xếp nhân sự của Viện Tăng thống và Viện
Hóa đạo tại hải ngoại, đồng thời còn có quyền là “người phát ngôn của giáo hội”
được ban hành “thông điệp” từ trong nước đến các GHPGVNTN ở nước ngoài . Cho
nên Ái mô tả, thêm bớt, vẽ vời thế nào thì các “đệ tử” cứ theo đó mà làm. Ngược
lại hầu hết các thông tin, thông điệp, giáo chỉ từ trong nước đến được với các
GHPGVNTN ở hải ngoại cũng là qua Ái. Cho nên Ái đã mặc tình thao túng cả
GHPGVNTN. Do vậy, Thượng Phối Sư Thông Trần từng nhận xét rằng: “Võ Văn Ái
không khéo sẽ biến Thích Quảng Độ thành… nài ngựa!” là vậy. Bộ mặt thật của Võ
Văn Ái là chỉ vì bạc tiền danh vọng mà trở thành tay sai đắc lực của ngoại bang
nhằm thực hiện diễn biến hòa bình để rồi gây ra hận thù chia rẽ Phật giáo Việt
Nam , Và tất nhiên cái vỏ bọc đấu tranh cho nhân quyền, tự do tôn giáo chỉ là
phương tiện để Võ Văn Ái kiếm Fund(tiền tài trợ) của các tổ chức ngoại bang
chống Việt Nam và moi tiền bà con người Việt ở hải ngoại .Trước đây dư luận
trong cộng đồng khi đề cập đến vấn đề tài chánh thì bao giờ Võ Văn Ái cũng tìm
đủ mọi cách tránh né , phủ nhận là ông ta không bao giờ ăn tiền của ai: “Tôi
làm những chuyện không công, chẳng có lương bổng gì hết, do vậy mà chư tôn đức
tăng ni, phật tử cho bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu mà không đòi hỏi, để lo cho cơ
sở Quê Mẹ” ?. Ngày 26-9-2012 Võ văn Ái thể hiện là kẻ ôm chân ngoại bang một
cách trơ trẽn nhất đó là viết thơ cho tổng thống Pháp Francois Hhollande yêu
cầu Tổng Thống nhân danh nước Pháp lên tiếng can thiệp cho các bloggers vi phạm
pháp luật hiện hành của Việt Nam như Điếu Cày, Phan Thanh Hải, Tạ Phong Tần và
ký giả Hoàng Khương ?. Võ văn Ái đã lếu láo vu khống một cách trắng trợn rằng
nhà nước Việt Nam
đối xử với người dân trong nước “họ bị tù đày trên lãnh thổ họ như trong một
nhà tù…” ? Xin hỏi ông Ái rằng hàng năm có trên nửa triệu người Việt từ hải
ngoại về thăm cái mà ông gọi là “nhà tù” thì nhận xét của họ như thế nào ? kiều
hối bà con gởi về “nhà tù” là 12 tỷ đô la trong năm qua thì ông có lý giải gì
cho thỏa đáng với những lời vu khống vô căn cứ của ông ? Vẫn chưa hết ông Ái
còn cao giọng : “Nhân danh Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam, xin
được nói lên mối âu lo trước muôn nghìn hành động đàn áp của nhà cầm quyền Việt
Nam tiếp tục đàn áp Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất trong âm thầm nhưng
thường trực.” ?. Khi đọc những cái gọi là “thông cáo” “kiến nghị”.. mà Võ Văn
Ái nhào nặn thì những người Việt có tấm lòng với quê hương đất nước không khỏi
phải phì cười về sự lố bịnh đến nham nhở của ông ta .Theo như tôi được biết
Việt Nam hiện nay tôn giáo phát triển hơn bao giờ hết , đồng bào ở hải ngoại về
thăm quê hương hàng năm đều nhận thấy sự đổi khác đang diễn ra từng ngày, nhà
thờ, chùa chiềng được xây dựng mới khang trang lộng lẫy, vào các ngày lễ lớn
nhà thờ, chùa chiềng, miếu mạo tấp nập vui như trẩy hội niềm vui hiên trên nét
mặt của mọi người .Nhà nước Việt Nam hiểu rằng tôn trọng tự do tín ngưỡng, tôn
giáo là tôn trọng niềm tin, nghi thức thờ phượng, những sinh hoạt tôn giáo phù
hợp với giáo lý với truyền thống văn hóa dân tộc là góp phần nâng cao đạo đức,
nhân cách của con người chứ không chấp nhận những hành vi lợi dụng, hoặc đội
lốt tôn giáo để làm những điều trái pháp luật, phản văn hóa đi ngược lại điều
răn dạy của chúa, phật, thánh , thần và những yêu cầu chính đáng của đồng bào
theo các tôn giáo.
Nói tóm lại những
kẻ như Võ Văn Ái chỉ vì mục đích phô trương bản thân, trục lợi chính trị can
tâm làm tay sai cho các thế lực thù địch chống Việt Nam để moi rút tiền bạc cho bản
thân mình , những khẩu hiệu “dân chủ, nhân quyền” chỉ là tấm áo khoác để lừa
bịp. Nhân bài viết này tôi cũng muốn nhắn gởi cho những ai ở trong nước cũng
như bà con trong cộng đồng người Việt ở hải ngoại hãy cảnh giác với những kẻ
“ma đầu” như Võ văn Ái đừng để cho bọn chúng lợi dụng trở thành công cụ chống
phá đất nước, đi ngược lại lợi ích của dân tộc mình.
Ngày 6-12-2012
AMARI TX (Hoa Kỳ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét