Trong một thế giới đầy biến động hiện nay, dân tộc Việt Nam vẫn vững vàng, tự tin đi lên với một tư thế mới, tư thế của những người làm chủ và biết làm chủ vận mệnh của mình.
Ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội do Đảng ta giương cao với những thành tựu vĩ đại và huy hoàng trong quá trình cách mạng, trong kháng chiến chống xâm lược, với những thành tựu to lớn có ý nghĩa lịch sử trong đổi mới xây dựng và bảo vệ đất nước, đã đem lại cho dân tộc ta, nhân dân ta tư thế ấy.
Thế mà hiện nay vẫn có một số người tự cho mình là người “thực sự yêu nước”, “tâm huyết", bày tỏ sự "trăn trở với vận mệnh của đất nước”, đưa ra các quan điểm lệch lạc, sai trái, hoặc công khai, hoặc che giấu. Họ vẫn tiếp tục nhắc lại những luận điệu sai trái mà các bậc "tiền bối" của họ đã cố tình xuyên tạc từ lâu, rằng con đường mà nhân dân ta đang đi là "sai lầm", đưa đất nước vào cảnh "binh đao, khói lửa" suốt mấy chục năm và tạo nên một xã hội "nghèo hèn"(!). Họ lên mặt “khuyên nhủ” Đảng ta phải “tự giác và chủ động thay đổi Cương lĩnh, từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hội”, “chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ”…
Những luận điệu trên không có gì là mới. Có điều là cách diễn đạt và thể hiện tinh vi hơn, xảo quyệt hơn khi họ tập hợp với nhau thành một “tập thể” của những người tự xưng là “tâm huyết” với vận mệnh của đất nước, của dân tộc. Đặc biệt, khi họ gắn với những khuyết điểm, hạn chế của ta trong quá trình thực hiện đường lối, chủ trương, chính sách; gắn với tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên. Họ quy kết: “Đường lối sai cùng với bộ máy cầm quyền quan liêu, tha hóa tạo điều kiện cho sự lộng hành của các nhóm lợi ích bất chính gắn với tệ tham nhũng, đưa đất nước lâm vào khủng hoảng toàn diện, ngày càng tụt hậu so với nhiều nước xung quanh”.
Thấy không thể trực diện “thức tỉnh” nhân dân ta đi theo con đường như họ muốn, họ lại đã giở sang thủ đoạn tinh vi hơn. Họ mượn danh “đổi mới tư duy lý luận”, thực hiện cuộc "cách mạng về lý luận", “khắc phục bệnh giáo điều”, cố tỏ ra là người “yêu nước thực sự, đầy tâm huyết”, làm ra vẻ vẫn trung thành với con đường nhân dân ta đã lựa chọn, nhưng lại cho rằng đường lối phát triển đất nước hiện nay là duy ý chí, đầy mâu thuẫn, sẽ làm cho đất nước chậm phát triển, lâm vào khủng hoảng toàn diện, ngày càng tụt hậu...
 Mới nghe qua, có người lầm tưởng thái độ của họ là thực sự “vì dân, vì nước”, nhưng thực ra không phải như vậy. Rõ ràng, đây không thể là thái độ của người “yêu nước thực sự, đầy tâm huyết” như họ tự xưng. Người Việt Nam yêu nước hiện nay phải đồng thời là người yêu chủ nghĩa xã hội, là người phấn đấu không biết mệt mỏi cho lý tưởng độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, cùng toàn Đảng, toàn dân thực hiện thắng lợi mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; chứ không phải là quay lưng với lịch sử, nhạo báng cả những thành tựu mà nhân dân ta đã đạt được, đòi "chuyển đổi thể chế chính trị”.
Mưu đồ lật đổ, thủ tiêu sự lãnh đạo của Đảng và chế độ xã hội chủ nghĩa của nhân dân ta là quá rõ ràng.
Sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân ta hiện nay vừa có thời cơ, thuận lợi vừa có những khó khăn, thách thức. Đúng là lúc này, Đảng và nhân dân ta cần phải nắm lấy thời cơ, khắc phục mọi nguy cơ, vượt qua mọi thách thức đưa đất nước tiếp tục phát triển đi lên, nhưng đó là sự tiếp tục phát triển theo định hướng xã hội chủ nghĩa; là tiếp tục kiên định mục tiêu và con đường độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Chúng ta đang nỗ lực với quyết tâm cao theo hướng đó.
Họ khuyên nhủ chúng ta phải "nắm lấy thời cơ", thì đó là thời cơ nào? Chắc chắn, theo họ đó không phải là thời cơ để tiếp tục phát triển đất nước theo con đường xã hội chủ nghĩa mà Đảng và nhân dân ta đang đi, mà là "thời cơ" để thực hiện xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, để lái đất nước theo hướng khác.
Cái hướng khác mà họ vạch ra vừa phản ánh sự luẩn quẩn trong cách lừa phỉnh nhân dân, trong cách mị dân, vừa thể hiện tính chất sai lầm và phản động về chính trị. Những người đòi "chuyển hẳn sang đường lối dân tộc và dân chủ” đã cố tình không thấy rằng, con đường, mục tiêu độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội mà nhân dân ta đang đi không những đã hàm chứa cả vấn đề dân tộc, dân chủ mà nó còn bảo đảm cho vấn đề dân tộc, dân chủ được thực hiện một cách thực sự, triệt để và đầy đủ. Đi theo con đường đó, đất nước ta mới phát triển lành mạnh, nhanh và bền vững; mới quy tụ và phát triển đầy đủ nhất sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân tộc trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Quay lưng với lịch sử, phủ nhận sự lựa chọn con đường đi của dân tộc là một thái độ vô trách nhiệm và là cách xem xét thiếu căn cứ.
Nếu họ muốn nói về vấn đề dân chủ, thì họ hãy nhìn vào thực tế một cách khách quan, trung thực với thái độ thiện chí, thực sự xây dựng, chứ không phải bằng con mắt lệch lạc, méo mó và một thái độ hằn học, thiếu thiện chí. Phải có tình cảm yêu nước, yêu quê hương sâu sắc và một thái độ có văn hóa mới thấm thía được những giá trị dân chủ, những thành tựu của đất nước.
Huy Hoàng