Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016

“Nói yêu nước” mà thể hiện như vậy sao?


@Trung Thành

Trong mấy ngày gần đây, câu chuyện 02 máy bay của không quân Việt Nam gặp sự cố trong quá trình huấn luyện và thực hiện nhiệm vụ cứu hộ mang lại sự chú ý, quan tâm rất lớn của nhân dân trong cả nước. Trong sâu xa tâm khảm chúng ta vẫn miên man da diết một nỗi  nhớ và cầu mong các anh trở về. Đó là nỗi niềm lo lắng cho những chiến sỹ gặp bất trắc không may mắn và cả sự hồi hộp đợi chờ những thông tin chính thống từ sự cố ấy. Đây là hai sự cố không may mắn mà chúng ta không hề mong muốn một chút nào. Câu hỏi cho những nguyên nhân đằng sau đó: Do sự trục trặc kỹ thuật, do thời tiết hay là do những yếu tố khác xung quanh hai vụ việc này đang được các cơ quan chức năng tích cực triển khai thực hiện, nghiên cứu tìm ra nguyên nhân.
Khi tất cả mọi người đang chờ mong từng phút, từng giây những thông tin chính xác, một kết quả cuối cùng được công bố của các cơ quan chức năng đang vào cuộc tích cực để tìm kiếm các chiến sĩ…thì trên fanpage facebook của một số người lại “hư cấu thông tin” một cách suy diễn cho rằng Trung Quốc là thủ phạm âm mưu gây ra 2 “máy bay rơi” hòng gây tâm lý hoang mang trong nhân dân. Thật buồn và bức xúc hơn đối với công luận khi việc ông Mai Phan Lợi trên Diễn đàn Nhà báo trẻ (do Mai Phan Lợi - cán bộ tại báo Pháp luật TP.HCM - làm admin) đã đăng status (dòng trạng thái) có tựa đề “Vì sao CASA tan xác?”. Ngay lập tức, dư luận xã hội dậy sóng phản ứng về từ “tan xác” mà chính là phát ngôn của một người mang danh nhà báo “Thật đau xót đến giờ này vẫn chưa tìm được 9 cán bộ trên máy bay CASA, nhưng có thắc mắc thật khó lý giải thuyết phục là tại sao máy bay tan xác? Theo bạn?”. Mai Phan Lợi dùng từ “tan xác” như vậy là quá phản cảm. Trong khi cả nước đau thương, chờ ngóng tin tức tốt đẹp từ những người công dân, những quân nhân dũng cảm đi làm nhiệm vụ vì Tổ quốc trên chiếc máy bay CASA 212, số hiệu 8983, không may bị nạn mà người mang chức danh “nhà báo” lại có những hành động như vậy, những lời lẽ, tư duy kiểu như thế là không ổn chút nào. Đã vậy, lại càng không nên khi sự việc lại được đưa ra tại một diễn đàn có rất nhiều nhà báo, phóng viên đến như vậy. Nó ảnh hưởng sâu sắc và làm hoen ố hình ảnh của những người làm nghề báo “chân chính”. Trong khi người dân rất cần nhà báo định hướng dư luận một cách công tâm, khách quan, tích cực trên cơ sở của sự thật và thực tế đang diễn ra. Vậy mà, mang danh một nhà báo công tác tại một cơ quan ngôn luận chính thống lại có phát ngôn một cách đầy ẩn ý, khó hiểu như vậy thì cần phải phê phán bác bỏ là điều nên làm. Cái nguy hiểm hơn, dùng từ “tan xác” sẽ đánh vào con tim triệu triệu người Việt Nam đang ngóng trông về biển Đông từng giờ, từng phút đầy lo âu, thổn thức và đau xót. Mai Phan Lợi đã khơi thêm lòng đau thương, khoét sâu sự mất mát của người dân cũng như thân nhân phi công Trần Quang Khải vừa hy sinh và 9 cán bộ chiến sỹ đang còn mất tích. Những nghi ngờ hay giả thuyết nào đó trong lúc này đều là không nên một chút nào. Nhưng còn cá biệt hơn, có một nhóm người đã “tung hô”, “cổ vũ” cho việc làm sai trái của Mai Phan Lợi, điển hình trong số đó phải nói tới Đoan Trang Phạm có bài viết với tựa đề  Công an, Tuyên giáo hãy chấm dứt đe dọa ông Mai Phan Lợi và khủng bố báo chí đã thể hiện sự trịch thượng, nhố nhăng của một kẻ làm báo “chuyên hư cấu, bịa đặt” có số má trong số những kẻ chuyên viết kiểu bài như vậy. Bằng những lời lẽ ngụy biện cho rằng “Việc các cơ quan truyền thông quốc doanh đồng loạt, phồng mang trợn mắt tấn công cá nhân ông Mai Phan Lợi, chính là vi phạm quyền tự do báo chí. Ngoài ra, lợi dụng địa vị, lợi thế nghề nghiệp để tấn công một cá nhân, là hành vi chà đạp nhân quyền của công dân”…chưa hết đâu, phần kết bài viết của tác giả đã để lộ “cái đuôi con cáo” mà than rằng “Này các bạn nhà báo Việt Nam còn lương tâm, các bạn hãy tin rằng khi chúng ta không sai thì không có gì phải sợ cả. Những kẻ đang cam tâm hại người… để phò chính thể độc tài, những kẻ đó chắc chắn sẽ phải trả giá”… trong bài viết còn nhiều điều để nói, tuy vậy chỉ trích dẫn thế thôi cũng đủ hiểu bản chất thực con người  Đoan Trang Phạm là như thế nào rồi? điều này xin độc giả bạn đọc tự phán xét và đánh giá.
Thưa các bạn độc giả, Mỗi chúng ta luôn có một quan điểm, luôn có một suy nghĩ và luôn có một cách tiếp cận thông tin. Hiện tại các cơ quan chức năng và các ban ngành liên quan đã vào đang vào cuộc để tìm kiếm cứu hộ và nguyên nhân gặp sự cố của hai chiếc máy bay nêu trên, tuy nhiên không phải vì thế mà có thể dễ dàng nghe theo bất cứ luồng thông tin nào đưa ra mà chưa được kiểm chứng. Xin nhắc lại đây là hai chiếc máy bay loại hiện đại nhất của không quân Việt Nam, được trang bị kỹ thuật phương tiện hiện đại. Chuyện gặp sự cố là chuyện hy hữu... Tuy nhiên, chúng ta cần chút thời gian để tìm ra những nguyên nhân đằng sau đó, tuyệt đối đừng tin và chèo lái hướng dư luận theo những luồng thông tin sai sự thật. Đừng chèo lái những sự cố này thành những câu chuyện chính trị không tưởng từ suy diễn. Khi mà hàng trăm phương tiện của quân đội và nhân dân được huy động vào cuộc tìm kiếm 9 cán bộ trên máy bay CASA mất tích thì phía dưới những bản tin cập nhật liên tục của các báo về cuộc tìm kiếm này, rất nhiều dòng tin nhắn của bạn đọc gửi về đều chung một nỗi niềm lo lắng. Mọi người đều mong mỏi và nguyện cầu “Mong rằng các anh vẫn bình an, nhân dân và đồng đội đang mong chờ tin các anh, hãy về với gia đình các anh nhé”. “Đất nước, gia đình, đơn vị, đồng đội mong các anh về lắm. Hy vọng một sự bình an. Các anh đang ở đâu đấy thôi”…Triệu triệu bạn đọc ấy không phải là người thân, cũng chưa bao giờ biết tới các anh nhưng trái tim của họ luôn hướng về những người lính ngày đêm giữ bình yên, bảo vệ chủ quyền Tổ quốc. Nếu không may thì sự hi sinh của các quân nhân và những nhân viên cứu nạn đang khơi dậy tình cảm cao nhất trong lòng những người dân Việt Nam. Cảm xúc về những người lính ra đi vì nhiệm vụ ngay giữa thời bình, hơn lúc nào hết như một nỗi đau chua chát. Trên các mạng xã hội, vốn là nơi tự do nhất, mỗi người một quan điểm (có không ít những quan điểm cực đoan), thì trong những ngày này không ai là không thể hiện sự tiếc thương, thành kính. Tuyệt nhiên, chúng tôi chưa đọc được lời nào xúc xiểm, độc địa. Với những người làm báo, đặc biệt là những phóng viên ngày đêm có mặt ở các điểm nóng tìm kiếm, cứu hộ cứu nạn, dường như cũng đã tự giác hơn, tự ý thức hơn trong việc tuyên truyền, đưa thông tin chính xác, không suy đoán vô căn cứ gây nhiễu loạn thông tin không khai thác sâu vào nỗi đau gia đình của những người đã khuất theo kiểu như Mai Phan Lợi đã làm. Hơn bao giờ hết, đây là lúc người ta cảm nhận rõ nhất những hy sinh, mất mát của người lính Cụ Hồ dù chiến tranh đã đi qua. Cả nước đang hướng về hiện trường vụ máy bay rơi với hy vọng rất lớn để tìm thấy các anh. Những giọt nước mắt của người mẹ, người vợ, những ánh mắt trẻ thơ vô tư trước mất mát, chờ mong khắc khoải.
Thay cho lời kết, Tôi xin trích đăng lại một vài câu thơ trong bài thơ đầy cám xúc của tác giả trẻ Vũ Phương Trang:
“Mẹ Biển ơi chúng con cạn lệ rồi!
Xin trả lại những người anh ưu tú
……………………………..
Mẹ Biển ơi... xin mẹ chớ lặng im,
Đau xót lắm... Tiếng lòng ai hiểu được
………………………………..
Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh!
Về đi thôi!... Bình an... Gia đình, đồng đội gọi!".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét