Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

"Bán anh em xa, mua láng giềng gần"!


Kính gửi các "anh hùng bàn phím", "chính trị gia sa lông"!

Dạo này chính quyền VN đang bận tíu tít vào cái vụ Đại hội Đảng 12 vào tháng 1 năm tới nên chắc không còn sức để ý đến chuyện các "anh hùng bàn phím", "chính trị gia bàn phím", "nhà dân chủ bàn phím", "nhà nhân quyền bàn phím"… mọc đâu ra nhan nhản trên net, tranh thủ kêu gào người dân Việt Nam hãy này, hãy nọ và hãy kia…! Kiểu như, hãy tẩy chay đại hội 12, hãy thoát Trung, hãy theo Mỹ, hãy chiến Trung cộng, hãy lật Việt cộng, hãy thoát Mác, hãy đa đảng… xem ra rất cuồng nhiệt và kích động!
Điều đầu tiên phải nói, rất tiếc, những màn hô khẩu hiệu "hãy, hãy, hãy" nhiệt tình đầy ngu dốt này chỉ khiến người khác bật cười thương hại vì sự tự tin mù quáng của các bạn "anh hùng". Nực cười vì đáng lẽ, thay vì hô khẩu hiệu suông kêu gọi chiến đấu chống TQ, chiến tranh đòi lại biển đảo, lật đổ ĐCS, đòi "quyền tự quyết"… các bạn "anh hùng" nên làm cái gì đó thực tế hơn để mọi người nhìn thấy bản lĩnh, phẩm chất và tài năng của các bạn "anh hùng" đối với những việc đang kêu gào.
Không biết tôi có sai không khi hiểu các bạn kêu gọi "hãy, hãy, hãy" đứng lên hay ngồi xuống gì gì đó là các bạn đang kêu gọi và muốn người khác làm việc đó thay cho mình?! Cũng như những người khác, tôi nghe rồi, đọc rồi những lời "hiệu triệu" đó, nhưng tôi không nhìn thấy các bạn "anh hùng"!? Các bạn đang núp chỗ nào vậy? Các bạn đang ở đâu, đã "hãy" và "đứng lên" chưa? Đã, đang "đứng lên" hay "ngồi xuống" ở phương nào?
Bởi kinh nghiệm cho thấy là chừng nào mà chính bản thân cái người đang kêu gào "hãy.. hãy.. hãy" đó chưa tiên phong đứng lên mà chỉ ngồi núp sau màn hình, núp thật kỹ, núp thật xa, thật sâu trên internet, thủ chân trong gầm bàn mà oanh tạc trên nét, làm chính trị trên nét… hay ngồi từ ngàn dặm xa xôi bên kia đại dương, xúi dại người khác theo kiểu "xui trẻ ăn cứt gà" lỡ bị chính quyền VN bắt bỏ tù hay bị cho "dựa cột" thì đứa nào ngu đứa đó...  thì chắc chắn chẳng có ma nào chịu "đứng lên" hay "ngồi xuống" đâu.
Tiếp theo, trong màn "hô khẩu hiệu" tôi nhận thấy đang có sự chỉ trích các chính sách đối ngoại của chính quyền Việt Nam hiện nay đối với Trung Quốc của các bạn "anh hùng". Chỉ trích thật nặng nề tuy nhiên không thấy đưa ra giải pháp, sách lược chi tiết, kế hoạch, tầm nhìn ngắn hạn, dài hơi. Hoặc ít nhất thì cũng thử giả định rằng nếu các bạn "anh hùng" được cầm quyền, thì các bạn sẽ có đối sách gì với Trung Quốc để giữ nước và lấy lại biển, đảo!?  
Các bạn "anh hùng" đừng ảo tưởng Trung Quốc chỉ đơn giản như đan rổ là 2 từ đơn Trung và Quốc ghép lại mà cần biết hai từ "Trung Quốc" là đại diện cho một siêu cường, một quốc gia hùng mạnh, thậm chí bây giờ có người ví TQ gần như là một cực trong thế giới 2 cực. Mà mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc bao gồm chính trị, kinh tế… đủ các mặt, chồng chéo nhau nên khi hô hảo chống Trung Quốc không phải chỉ là chống hai từ "Trung" + "Quốc" mà là chống "một đối tượng" một quốc gia siêu cường đất rộng, người đông, lắm của, nhiều tiền và sức mạnh quân sự thì hơn ta rất nhiều bậc. Không thể chỉ đơn giản là có mâu thuẫn nên tao nóng máu đếch kịp xắn tay áo mà vả cho mày gãy hết cả răng như các bạn "anh hùng" tưởng tượng! Đấy là còn chưa kể mối quan hệ nhìn bề ngoài tuy là chỉ giữa VN với TQ nhưng lại liên quan chằng chịt, đặc biệt là về lợi ích kinh tế, quốc phòng, an ninh quốc gia với các quốc gia khác nữa mà có thể vì xung đột, chiến tranh với Trung Quốc, VN không những không đoạt lại thứ đã mất mà còn mất đi những quan hệ hữu hảo khác, phá hủy những lợi ích quốc gia do các mối quan hệ khác đem lại! Người Việt Nam có câu "bán anh em xa, mua láng giềng gần" là kinh nghiệm ứng xử thực tế khôn khéo đúc rút qua hàng nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc. Do đó, xét các mặt, Việt Nam không có một lựa chọn hữu hiệu nào khác là phải hòa hoãn với Trung Quốc. Mà nhiệm vụ tối quan trọng của đối ngoại với TQ là cho TQ hiểu nếu giao hảo thì đôi bên cùng có lợi, còn bất hòa thì bất lợi cho cả hai bên. Vừa cứng, vừa mềm, giữ thể diện cho siêu cường, tránh dùng "trứng chọi đá" gây thảm họa diệt tộc và máu đổ cho người dân.
Cá nhân tôi nhận thấy ĐCSVN đang làm rất tốt điều này. Giàn khoan 891 đã phải lui ra khỏi vùng biển chủ quyền của Việt Nam, cùng thái độ ngang ngược của Trung Quốc đã phải hòa hoãn sau những nỗ lực ngoại giao khôn khéo, mềm dẻo của chính quyền VN chính là một bằng chứng.
Một ví dụ nhãn tiền cho những điều nói trên là chính quyền Ukraine ở sát nách Nga lại tính chơi trò ngả về Mỹ, NATO (No Action, Talk Only). Chọc con gấu Nga nổi giận nuốt luôn hải cảng Sevastopol, chiếm luôn mấy tỉnh miền Đông, đưa đất nước vào nội chiến, loạn lạc, máu chảy thành sông, trong khi NATO đứng ngoài vì lợi ích của mình không dám làm gì Nga, cuối cùng tổng thống hiện tại của Ukraine đành xuống nước với Nga sau khi quyền lợi của NATO được Nga đáp ứng, nói gọn là hai bên ngã giá xong!
Tấm gương còn "nóng hổi" khác là Philippin "chư hầu" lâu đời của Mỹ ở châu Á, vì nghĩ có Mỹ chống lưng, sử dụng chính sách "cứng" với Trung Quốc, hậu quả là Trung Quốc liếm một phát, nuốt bãi cạn Scarborough. Trong khi Obama và Tập Cận Bình hỉ hả cùng nhau nâng ly ở "đại yến" tiếp đón Tập Cận Bình, thì Philippin đang nuốt cay nuốt đắng ở quê nhà!
Do vậy, cái tư tưởng "thoát trung", "theo Mỹ" của các bạn "anh hùng bàn phím" là một điều không tưởng, vì "nước xa chẳng cứu được lửa gần", với lại Mỹ còn cân nhắc chán là có được lợi ích gì khi giúp VN đối đầu với Trung Quốc!? Không cẩn thận, Mỹ vì lợi ích quốc gia còn thêm dầu vào điểm nóng "biển Đông" để những kẻ "anh hùng bàn phím" thể hiện sự ngu dốt của mình kêu gào VN phải nhờ cậy Mỹ mà không biết VN có thể sẽ rơi vào cái bẫy của Mỹ, tự mình biến thành quân cờ trong tay Mỹ để Mỹ kiếm chác, thỏa thuận kiếm lợi từ Trung Quốc, thậm chí từ Việt Nam (giống như Ucraina là quân cờ của Mỹ và NATO để đạt được cái gì đó từ Nga).
Do vậy, vài lời nhắn nhủ với các bạn "anh hùng" là tuy muốn làm "anh hùng" mà cũng chỉ là "anh hùng bàn phím" thôi thì cũng cần phải có một chút cái được gọi là não, chứ đừng như lũ zoombie ngu xuẩn bất mãn chế độ, hò hét quậy phá, mượn cớ núp dưới chiêu bài này nọ nhằm chống phá chế độ, mà cho rằng "lòng dân muốn oánh Trung Quốc mà Đảng không cho"!
Cuối cùng, những bạn "anh hùng" này có vẻ to mồm nhưng cũng chỉ là tiếng chó sủa giữa đêm giông tố thôi, xem trên net có vẻ là hùng hậu nhưng chỉ là "đá rơi ao bèo" một thiểu số, vài chục mống lọt thỏm giữa 90 triệu đồng bào mà thôi!
Cho nên sách lược "hãy này, hãy nọ, hãy kia" trên các bài viết, thư ngỏ, thỉnh nguyện thư, hay chiêu trò tuyệt thực, biểu tình ngồi, đứng chỉ là những trò hề được nhai đi nhai lại, mà người dân Việt đã nghe chán, và chán luôn cả xem rồi.
Trương Thị

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét