Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

Lại chuyện gì nữa đây?




                                                     @ Công Lý
           

Những ngày đầu xuân không ai muốn nói chuyện không vui, mà chỉ mong muốn cầu chúc cho nhau trong năm mới thật nhiều may mắn, nhiều niềm vui và hạnh phúc. Trên mọi miền quê, sắc xuân đang tràn về mang nhiều niềm vui và hứa hẹn nhiều điều tốt lành đến từng nhà trong đại gia đình các dân tộc Việt Nam... Nhưng sự thật thì không như chúng ta mong đợi, bởi lẽ một số người lại làm những việc trái với luân thừng đạo lý trong thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới để tranh thủ làm những chuyện đáng ra không nên làm, phải chăng điều đó đã trở thành bản chất của những con người như vậy. Trong mấy ngày đầu xuân lang thang trên mạng gặp không ít “chuyện bịa như thật”, đa dạng về chủ đề nhưng thiên về “chủng loại” châm chọc, nói lấy được theo dụng ý cá nhân. Nổi bật trong số đó, phải nói tới bài viết của tác giả Trần Thảo (Danlambao) với tựa đề “Hồ Chí Minh: Người yêu nước hay kẻ cơ hội”.
Thực tình tôi không biết tác giả bài viết là ai? Đang làm gì? Và sống ở đâu?, nhưng không phải tôi “nói xạo” mà qua đọc nội dụng bài viết cơ bản tôi đã phác họa được con người thực của Trần Thảo rồi. Bình thường chắc có lẽ trong cuộc sống, tâm tính tốt - xấu của mỗi người rất khó đoán định, chỉ khi tâm tính ấy bộc lộ ra bên ngoài bằng hành động, việc làm hàng ngày của mỗi người thì mới thấy rõ tâm can của con người đó... Cho nên sự bộc lộ của tác giả Trần Thảo qua bài viết của mình đã nói lên tất cả điều đó. Theo tôi “cái tài” của tác giả “chuyện gì” cũng có thể hư cấu như thật, không trừ một ai, không bỏ qua một thủ đoạn nào, thể hiện “đẳng cấp” của kẻ chuyên dựng chuyện, nói xấu người khác, phải chăng đây là tâm tính và là bản chất thực của con người tác giả. Tại sao tôi lại nói như vậy? xin thưa đến như Cụ Hồ Chí Minh mà Trần Thảo còn dám viết rằng Hồ Chí Minh nếu yêu nước đã không nướng cả triệu thanh niên nam nữ miền b́ắc , khiến họ sinh bắc tử nam, trong dã tâm xâm lược thôn tính miền nam Việt Nam. Công tích gì cho tập đoàn CSVN nói chung và HCM nói riêng trong công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, giành độc lập nước nhà?”. Đúng là kẻ chuyên buôn chuyện, bán nước bọt để kiếm lời. Chắc có lẽ Trần Thảo không biết, không nghe, không đọc, không được “dạy” đến nơi đến chốn về lịch sử truyền thống của dân tộc, phải chăng “chữ thầy lại trả thầy” để cố tình quên và lờ đi. Xin thưa rằng với dân tộc Việt Nam, Hồ Chí Minh là sự kết tinh những gì tốt đẹp, ưu tú nhất của trí tuệ và tư tưởng, tình cảm và đạo đức, nhân cách và lối sống của con người và dân tộc Việt Nam. Người tiêu biểu cho cốt cách và bản lĩnh của dân tộc, cho bản sắc văn hoá của dân tộc Việt Nam từ truyền thống đến hiện đại. Tinh hoa của dân tộc, lương tâm và khí phách của thời đại đã được thể hiện chân thực và cảm động, trong sáng và đẹp đẽ, cao thượng và bất khuất qua con người, cuộc đời và sự nghiệp của Hồ Chí Minh không chỉ có dân tộc Việt Nam kính phục mà Người được thế giới công nhận là danh nhân văn hóa thế giới, được toàn thế giới kính phục. Khi nhắc đến Người, họ biết tới Việt Nam và khi nhắc tới Việt Nam họ nhớ ngay tới Hồ Chí Minh. Tên Người được nhiều nơi trên thế giới đặt cho tên quảng trường, tên đường, công viên ở đất nước của họ. Những miền đất mà xa cách Việt Nam cả triệu cây số, thậm chí bên kia của trái đất. Bởi vì tư tưởng của Người là ngọn cờ cho các dân tộc nhiều nơi trên thế giới noi theo đặc biệt là các dân tộc thuộc địa, những nơi chịu cảnh áp bức, bóc lột từ thực dân, đế quốc...
Một điều đáng trân trọng nữa, không phải bất cứ ai hoạt động và sáng tạo trong lĩnh vực văn hoá đều là nhà văn hoá, mà chỉ được thừa nhận là nhà văn hoá nếu chủ thể hoạt động và sáng tạo đó vươn tới tầm cao của tri thức văn hoá, khoa học…ở thời đại, để từ đó sáng tạo ra những giá trị văn hoá đóng góp xứng đáng vào sự phát triển của nền văn hoá dân tộc và văn hoá nhân loại. Chủ tịch Hồ Chí Minh vượt lên trên những tiêu chí đó để xứng đáng là nhà văn hóa lớn của thế giới. Bởi thế, UNESCO đã đánh giá: “Chủ tịch Hồ Chí Minh là một biểu tượng kiệt xuất của sự khẳng định dân tộc, đã cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp giải phóng dân tộc của nhân dân Việt Nam, góp phần vào cuộc đấu tranh chung của các dân tộc vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ xã hội, sự đóng góp quan trọng và nhiều mặt của Chủ tịch Hồ Chí Minh trên các lĩnh vực văn hóa, giáo dục và nghệ thuật là kết tinh của truyền thống văn hóa của dân tộc Việt Nam với lịch sử hàng nghìn năm, và những lý tưởng của Chủ tịch Hồ Chí Minh thể hiện khát vọng của các dân tộc trong việc khẳng định bản sắc văn hóa và thúc đẩy sự hiểu biết lẫn nhau”. Ấy vậy mà tác giả dám hàm hồ chì chiết, bịa đặt một cách lố bịch, nhố nhăng đến như vậy. Thử hỏi ai nghe, ai học được cái “nhân cách” sống đó của tác giả. Phải chăng đó là sự ngụy tạo, tát nước theo mưa, ăn tiền của những kẻ đang cố tình làm xấu đi hình ảnh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, phá hoại sự bình yên của dân tộc Việt Nam đang trên đà phát triển và hội nhập quốc tế.
Chưa dừng lại ở đó! trong bài viết của tác giả còn nhiều điều đáng phải lên án lắm. Tôi xin trích thêm để mọi người thấy rõ tâm địa, bản mặt của Trần Thảo là người thế nào. Trần Thảo than rằng Ôi Hồ Chí Minh, một kẻ cơ hội "vĩ đại", đã chết từ thời tám hoánh rồi, nhưng tượng của ông vẫn tràn ngập miếu đền, trường học, cơ quan, hình ảnh của ông vẫn là tấm bình phong cho lũ tay chân bám vào để thống trị dân tộc, gây ra những oan nghiệt, những sầu thảm, đau thương cho dân tộc Việt Nam này. Biết đến bao giờ?”. Thưa tác giả! Nên nhớ rằng, lòng tin và sự tôn kính của người dân đối với ai đó là không bao giờ có sự gượng ép, bắt buộc, là nhẽ thường ở đời, là sự tôn kính của cả dân tộc dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh. Mỗi chúng ta cũng phải hiểu rằng, thành tựu của đất nước có được như hôm nay có sự đóng góp của bao thế hệ, trong đó có các bậc tiền nhân như Chủ tịch Hồ Chí Minh. Ta cũng biết rằng còn nhiều việc phải làm để khắc phục một số hạn chế, yếu kém mà các nhà lãnh đạo hôm nay đang cố gắng bằng những hành động cụ thể trong thời gian qua cùng với nhân dân cả nước đồng lòng đóng góp công sức, trí tuệ xây dựng đất nước ngày càng phồn vinh, phát triển; đồng thời tạo nên tiếng nói, góp sức đấu tranh loại bỏ những thói hư tật xấu đang tồn tại trong xã hội đi ngược lại lợi ích của dân tộc như hành động của tác giả Trần Thảo và một số người đang làm nhằm phá hoại lòng tin yêu, kính trọng của nhân dân với Bác Hồ, hòng làm giảm lòng tin của nhân dân với Đảng, Nhà nước.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét