Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

Nên hay không nên làm




Sắc màu cuộc sống hôm nay cho ta nhiều cảm nhận đầy thi vị. Sự sôi động và hối hả là điều thường thấy trong cộng đồng, ai cũng muốn chạy đua với thời gian để cố gắng thu được thành quả như mình mong muốn, nhanh chậm tùy thuộc vào sức lực và khả năng của mỗi người. Giới trẻ chúng tôi cũng vậy, học trong nhà trường để lấy kiến thức cơ bản để ra đường đời, đi làm thêm để có thu nhập cho bản thân và đỡ đần bố mẹ, nhưng quan trọng hơn chính là kiến thức thực tế mỗi người như chúng tôi được tiếp cận và có cái nhìn thực tế hơn về cuộc sống. Kiến thức sách vở, thực tế và tri thức mới của nhân loại đang là nhu cầu cần thiết của giới trẻ chúng tôi để có thể đáp ứng được đòi hỏi của cuộc sống thực tại. Trong muôn sắc màu phong phú của tri thức, nhất là hiện nay trong thời kỳ cách mạng công nghiệp lần thứ 4, giới trẻ như chúng tôi đang khát khao hướng đến và mong muốn chiếm lính nó, nhất là kho tàng tri thức đồ sộ trên không giam mạng. Trong biển tri thức ấy quả là khó khăn với mỗi người, nếu chính chúng ta không biết lựa chọn, tiếp nhận những thông tin đó và bằng cách nào... Thực tình trên không gian mạng hiện nay đang xuất hiện nhiều bài viết có tính chất mê hoặc lòng người vào việc làm tưởng chừng như vô lại nhưng lại trái với luân thường đạo lý của cuộc sống. Chúng ta không tỉnh táo, bản lĩnh dễ bị cám dỗ và vấp ngã… Đời sống ảo trên không giam mạng không khác là mấy với đời sống thực tại, cái tốt, cái xấu đan xen nhau, nhất là có kẻ “rỗi hơi” thường đưa chuyện về người khác, hễ thấy có sự kiện, vấn đề mới mẻ trong đời sống xã hội, họ tận dụng cơ hội để bôi xấu, “đâm bị thóc, chọc bị gạo” nói xấu người khác một cách không tiếc lời. Mới đây thôi khi ông Nguyễn Thiện Nhân nhận vị trí công tác mới làm Bí Thư Thành ủy TP Hồ Chí Minh. Ngay tức thì trên trang mạng xã hôi Danlambao đã xuất hiện bài viết của tác giả Trần Thảo với tựa để “Tân Bí thư thành Hồ”.
Trong cuộc sống thiếu “cha” gì cái để viết, viết để phản ánh hiện thực cuộc sống sinh động giúp con người hướng đến cái đẹp, mong muốn là vậy thôi chứ thực ra khi đọc bài viết của Trần Thảo toàn là chuyện nói xấu người khác theo kiểu nói lấy được, phán xử như đúng rồi “Ở buổi lễ nhậm chức Tân Bí thư thành Hồ, ông Nguyễn Thiện Nhân đã phát biểu: "Người cán bộ phải biết sợ khi dân không hài lòng, lấy sự hài lòng của dân làm thước đo giá trị cho công việc." Sau buổi lễ nhậm chức, ông Nguyễn Thiện Nhân đã cùng bộ sậu ra viếng Bến Nhà Rồng, tưởng niệm nơi ngày xưa Hồ Chí Minh đã lén trốn lên tàu Pháp, chạy ra nước ngoài”. Thăm chỗ nọ chỗ kia trong ngày nhận chức cũng là nhẽ thường, nhưng sự hỗ láo và học lịch sử của tác giả không đến nơi đến chốn nên trả bài theo kiểu “chữ thầy lại trả thầy” vô ơn, bạc bẽo, cố tình quên hết các giá trị lịch sử đã ghi công lao trời biển của chủ tịch Hồ Chí Minh đối với dân tộc, trong đó có gia tộc, dòng họ và gia đình Trần Thảo. 
Đối với người dân như tôi cũng không cần bận tâm lắm về những điều Trần Thảo nói xấu sau lưng, sự thật vẫn là sự thật, xiên xẹo cũng không xóa nhòa được, vì chính tác giả là người chỉ bới móc sai lầm của người khác thay vì lo sửa sai lỗi lầm của chính mình, chính tác giả đang “cố gắng” dựng chuyện, bịa đặt đi ngược lại lợi ích của dân tộc. Tác giả còn lớn tiếng bênh vực những kẻ xúi dục, kích động người dân ở Nghệ An và Hà Tĩnh gây mất ổn định chính trị, an ninh trật với cái giọng lật lọng “gắp lửa bỏ tay người” theo kiểu “Để triệt hạ uy tín và ảnh hưởng của hai Linh Mục Đặng Hữu Nam và Nguyễn Đình Thục, đảng ủy Quỳnh Lưu, Nghệ An đã bất chấp tất cả hậu quả về đạo đức, về truyền thống văn hóa, dùng đồng tiền để trả công cho những phụ nữ quê mùa, thiếu hiểu biết, trả công cho những cựu chiến binh sống nghèo đói vất vưởng, dùng quyền uy cưỡng ép học sinh các cấp phải tham gia xuống đường chống LM Đặng Hữu Nam và LM Nguyễn Đình Thục”. Ai xúi dục ai cơ chứ, với những hành động xấu xa, bỉ ổi làm những chuyện thất đức với chính dân tộc mình, đồng bào mình thì làm sao nhân dân không phẫn nộ, lên án thái độ trịch thượng, bất chấp luật pháp của hai kẻ đội lốt linh mục Đặng Hữu Nam và Nguyễn Đình Thục. Đây là việc làm hết sức bình thường của dân, chứ đâu cần phải cưỡng ép của chính quyền. Qua đây mới thấy rõ bản mặt “lá mặt lá trái” trong con người của Trần Thảo. Chưa dừng lại ở đó, tác giả còn cho rằng Ông Tân Bí thư thành Hồ, ông có thấy chế độ này từ bao năm qua, và sẽ không bao giờ ngừng tay, nuôi dưỡng và khuyến khích cái ác, cái lật lọng, ăn đầu sóng nói đầu gió. Cái nhân ác đã được gieo xuống, ông và đảng của ông chuẩn bị mà gặt hái thành quả nhé. Ông sợ đi là vừa!”. Đúng là hết chỗ nói, đầu óc của con người này có vấn đề thì phải, cả dân tộc Việt Nam đang yên ổn là ăn, đang phát triển từng ngày nhờ Đảng, Bác Hồ mang lại; cái ác , cái xấu đang dần  được loại bỏ bởi những con người như tác giả, chỉ vì lợi ích cá nhân mà mất khôn đi ủng hộ, tung hô cho việc làm sai trái của Đặng Hữu Nam và Nguyễn Đình Thục thì người dân như chúng tôi làm sao tin được cơ chứ.
                                                                      Hồng Liên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét