Thứ Năm, 3 tháng 8, 2017

Nhân cách hay là sự dối trá


                                                     @ Hoàng Long

 

Trong cuộc sống, mỗi người chúng ta có gia cảnh khác nhau, tự lựa chọn cho mình một công việc cụ thể nào đó để mưu sinh. Thực ra công việc nào cũng đáng trân trọng, nếu như việc ấy không không gây phương hại đến ai, miễn sao nghề ấy hợp pháp, hợp chuẩn mực đạo đức, góp phần vào sự phát triển chung của xã hội… Nhưng đâu phải đơn thuần như vậy, trong xã hội hiện nay đang xuất hiện một nhóm người “tự xung” là ông nọ, bà kia, cho mình có quyền phán xét người khác, châm biếm mỉa mai không tiếc lời. Biểu hiện đó đang đi ngược lại lợi ích chung của dân tộc, chỉ vì họ bất chấp tất cả để trục lợi cho bản thân mà  không từ một thủ đoạn nào. Hiện tượng đó đang “rộ lên” trên các trang mạng xã hội với nhiều bài viết với các chủ đề khác nhau. Mấy ngày qua cư dân mạng lại rộ lên bàn tán xôn xao về bài viết của tác giả Huỳnh Ngọc Chênh với tựa đề “Nghề Đảng”.

Qua đọc bài viết, tôi xin trao đổi cùng tác giả đôi dòng suy nghĩ từ hiện thực cuốc sống đang diễn ra trên đất nước ta để thấy rõ thực - hư của vấn đề mà tác giả đề cập. Với tôi huỳnh Ngọc Chênh là ai? đang làm gì? Sinh sống ở đâu không rõ, nhưng sự thật rõ ràng nhất qua đọc bài viết của tác giả không phải chỉ riêng tôi, chắc có lẽ mọi người ai cũng có thể phác họa được con người thực của tác giả. Bởi vì tâm tính, cốt cách được bộc lộ qua những con chữ với cách viết dẫn người đọc vào mớ thông tin thiếu tính xác thực đến mức thô thiển bằng biểu lộ theo ý nghĩ chủ quan của chính mình để đưa ra phán xét chì chiết lăng mạ như đúng rồi “lái xe lên viện phó khoa học, tạp vụ lên trưởng phòng, hoạn lợn, đón củi, y tá lên tổng bí thư, thủ tướng ..vv...vv...  Thật ra mọi người đang chế diễu cái sự vươn lên không minh bạch và thiếu thực chất đó thôi”. Thưa tác giả, trên thực tế nhiều người có khả năng nhưng vào thời điểm, hoàn cảnh cụ thể của những con người ấy lúc đó họ không có điều kiện để học tập vươn lên mà phải vất vả mưu sinh cho bản thân gia đình, nhất là họ phải cống hiến huy sinh cả một thời trai trẻ cho đất nước, dân tộc. Nhưng ở họ luôn có khát khoa cháy bỏng vươn lên, sự tích lũy ở thực tiễn đường đời, cuộc sống đã cho họ nhiều bài học mà không có sách vở nào lột tả được. Có lẽ tác giả đồng ý với tôi điều đó, trên thực tế có những kẻ bằng cấp cao trong học thuật về một lĩnh vực nào đó nhưng luôn luôn tự cao, tự đắc cho mình hơn người, không chịu học hỏi tích lũy từ đồng nghiệp, vận dụng từ thực tiễn nên không thành công, dẫn tới ghen ghét, đố kỵ với người khác. Thưa tác giả kiến thức chuyên môn chỉ là một khía cách, hơn nữa thường xuyên phải được tích lũy trong thực tiễn. Do đó chúng ta không tự ty mặc cảm với xuất thân của chính mình, xã hội này luôn giang tay rộng mở tạo cơ hội cho tất cả mọi người biết cố gắng vươn lên. Sự mỉa mai của tác giả, hằn học với chính mình, chì chiết sự thành công đối với người khác đâu đúng với quy luật cuộc sống, bởi cơ hội luôn đến với mọi người là như nhau, chỉ có điều chúng ta có biết tận dụng cơ hội đấy hay không. Vậy nên sự thành công của ai đó nếu xuất phát điểm ban đầu tác giả cho là thấp cũng là điều hết sức bình thường. Nhưng đâu phải chỉ hằn học, sự tráo trở và đích ngắm của tác giả chính là đang nhắm vào tổ chức Đảng mà tác giả giã tâm dẫn dắt người đọc vào cái đích cuối cùng là đây, để không úp mở thẳng thừng cho rằng “Nói thẳng ra, tất cả những người xuất thân từ các nghề kể trên nếu không có đảng thì cũng khó mà thăng tiến hoặc giàu có nhanh như vậy. Đảng đẻ ra cơ chế thăng tiến kiểu đảng nên ai hành nghề đảng đều có sự thuận lợi tuyệt đối so với người không có nghề đảng”. Đúng là sự ngụy biện một cách vô lối, thiếu căn cứ thực tiễn, bởi trong xã hội ta hiện nay dù người trong Đảng hay người ngoài Đảng thì cơ hội thành công vươn lên làm giàu là như nhau. Nói không đâu xa tại vùng quê nghèo của tôi trước đây thôi, nhưng bây giờ khác xưa rồi người dân biết xản xuất nông nghiệp hàng hóa để làm giàu chính đáng chứ đâu phải “nghề Đảng” mới giàu có, “há miệng chờ sung”, “ngồi mát ăn bát vàng” như tác giả đang lầm tưởng.

 Trong sự phát triển của mỗi quốc gia, để thành công thì dân tộc nào cũng mong muốn có nền chính trị ổn định, kinh tế- xã hội phát triển. Nhất là sự ủng hộ, đồng lòng của mỗi người dân chúng ta vì cái chung mà cố gắng vươn lên xây dựng gia đình ngày càng ấm no, hạnh phúc, góp sức của mình vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta. Mỗi người dân cần tỉnh táo trước những lời lẽ “đường mật” gieo dắt sự hoài nghi với Đảng, Nhà nước của Huỳnh Ngọc Chênh và một số người đang làm hiện nay chính cũng là góp phần vào ổn định xã hội.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét