Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

Đầu Xuân bàn chuyện Tự do




                                                                      Hà Thành

Trước kia cứ mỗi khi Tết đến là người người, nhà nhà đều háo hức, tất bật chuẩn bị đủ thứ. Thích nhất vẫn là trẻ con vì Tết được mặc quần áo mới, được đi chơi, ăn nhiều bánh kẹo và vui nhất là được nhận lì xì. Bây giờ người ta cũng bớt đi sự háo hức mỗi khi Tết đến, xuân về, có lẽ vì nó đã trở nên bão hòa!? Thậm chí nhiều người còn sợ Tết vì suốt ngày phải nấu nướng, cơm nước rồi lại dọn dẹp. Trẻ con bây giờ cũng không còn háo hức Tết như ngày xưa, bởi thú vui của chúng giờ là những trò giải trí trên máy tính, điện thoại. Bây giờ nhiều gia đình được nghỉTết thì đi du lịch, về quê thăm họ hàng, anh em… Với tôi thì Tết cũng gần như những ngày thường, bởi là người tự do nên tôi thích đi đâu là đi, thích ăn, thích ngủ thế nào cũng là do tôi cả, nhiều khi hứng lên nửa đêm cũng rủ bạn bè đi café tán róc, hoặc 1 mình đi phượt đến những nơi sơn thủy hữu tình, lên vùng cao ngắm núi đá cheo leo, ngắm những bản làng lẫn trong sương mù huyền ảo, rồi đến tận những bản làng của đồng bào dân tộc tìm hiểu xem cuộc sống của họ ra sao... Cuộc sống của người tự do không bị bó buộc, không ai quản thúc, thật là tuyệt! Nói vậy thôi, không phải là tôi cổ súy cho lối sống độc thân đâu, kẻo lỡ các bác, các anh chị lại vào ném đá tôi nha. Ý của tôi là cuộc sống được tự do đi chơi, làm việc, mua sắm gì theo ý mình thì thật là thoải mái.
Nhân khi nói đến “Tự do”, tôi lại nhớ có đọc bài của Phạm Trần với tiêu đề Báo – Đảng và tiền. Ông này nói  rất nhiều về 2 chữ “Tự do”. Ông ta dẫn ra Điều 14 Hiến pháp 2013"Quyền con người, quyền công dân chỉ có thể bị hạn chế theo quy định của luật trong trường hợp cần thiết vì lý do quốc phòng, an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội, đạo đức xã hội, sức khỏe của cộng đồng." và cho rằng Nhà nước mặc dù nói là đảm bảo quyền con người, quyền công dân nhưng thực chất là không cho nhân dân có quyền tự do dân chủ, tự do ngôn luận. Tôi không hiểu ông Phạm Trần này hiểu như thế nào về “Tự do” hay là “cố tình” nói thế để nhằm mục đích gì khác? Ông nói rằng Nhà nước không cho nhân dân quyền tự do, dân chủ,? Vậy xin hỏi ông 1 điều đơn giản: có ai ép buộc ông hôm nay phải ăn món này mà không đựơc ăn món kia, hôm nay ra đường phải mặc thế này, không được mặc thế kia? Có ai bắt ông chỉ được ở chỗ này mà không được ở chỗ khác? Hoặc như trong cuộc họp có ai cấm không cho ông nói hoặc nêu ý kiến cá nhân?... Tôi tin chắc 1 điều là không ai cấm ông những điều đó cả. Mọi người đều có quyền tự do lựa chọn nơi ăn, chốn ở, đi lại, mua sắm, được quyền phát biểu ý kiến… Đó chẳng phải là đảm bảo quyền tự do của mọi người hay sao?
Còn việc ông nói rằng Đảng, Nhà nước viện lý do "quốc phòng" và "an ninh quốc gia" để “có quyền sử dụng tùy tiện để bảo vệ chế độ “xin cho”, có lợi nhà nước”. Tôi thì tôi cũng không hiểu lắm về Hiến pháp hay Luật lệ gì cả, vì cuộc sống của tôi chỉ biết đi đó đây, làm những điều mình thích. Nhưng tôi tin là không ai cấm đoán mọi người về quyền tự do, dân chủ, chỉ có điều cần hiểu rằng tự do không có nghĩa là ai thích làm gì thì làm, thích nói gì thì nói một cách tùy tiện, vô tổ chức. Mỗi quốc gia, dân tộc đều có những quy định, điều luật riêng. Không có quốc gia nào lại chấp nhận sự tự do vô tổ chức vì như thế thì xã hội sẽ rối loạn, mọi thứ sẽ bị đảo lộn, không còn tôn ti, trật tự gì cả. Đành rằng là mọi người có quyền tự do dân chủ nhưng cũng phải có khuôn khổ, giới hạn nhất định. Tôi tin chắc rằng, bất cứ là ai, nếu có ý kiến đóng góp mang tính xây dựng cho đơn vị, tập thể, cho đất nước, chế độ để tốt hơn thì chắc chắn đều được tôn trọng. Và hơn hết, đã là người Việt Nam thì phải sống, làm việc theo Hiến pháp và pháp luật. Điều đó đã được quy định rõ. Vậy nên nếu anh chấp hành đúng mọi quy định của Nhà nước, pháp luật thì không ai xâm phamj đến quyền tự do dân chủ của anh. Như tôi đã nói ngay từ đầu, cuộc sống của tôi tự do, tự tại, là vì tôi không làm ảnh hưởng gì đến ai, tôi không vi phạm pháp luật của Nhà nước, thế nên không có ai cấm đoán hay o ép gì tôi. Nếu hiểu tự do theo lập luận của ông Phạm Trần thì thử hỏi giả sử rong gia đình ông, mà con cháu ông nó chửi bới, đánh đập, thậm chí là xỉ nhục và đuổi ông ra khỏi ngôi nhà mà chính tay ông xây dựng lên và nó cho rằng đấy là nó có quyền tự do được như thế thì ông có chấp nhận được hay không? Chắc chẳng có 1 ai chấp nhận được điều này! Vậy nên hãy thôi ảo tưởng về cái lý sự Tự do vô lí như ông nói đi!
Xuân đã về, cũng nhân bàn về “Tự do”, tôi  cũng xin nhắn nhủ với các bạn rằng: Hãy làm những gì mình muốn, đến những nơi mình thích, sống cuộc sống của mình, miễn sao những điều các bạn làm không vi phạm pháp luật, không ảnh hưởng đến cộng đồng, xã hội. Nếu có thể và nếu có điều kiện, tâm huyết thì hãy làm những việc thiện nguyện, giúp đỡ những người nghèo, những hoàn cảnh khó khăn, như thế sẽ tốt hơn nhiều, thay vì các bạn làm những điều vô ích. Sống ở trên đời hãy làm việc thiện, khi tâm sáng, trí sáng sẽ chỉ cho chúng ta hành động đúng và như vậy các bạn sẽ cảm thấy thực sự tự do, tự tại, cuộc sống an nhiên!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét